Giữa trưa ánh mắt trời mãnh liệt và chói mắt, mạnh mẽ xuyên qua tấm thủy tinh chiếu vào giường lớn trong phòng ngủ.
Ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại, Tạ Nghiên nhắm hai mắt duỗi tay sờ soạng, đem chăn trùm qua đầu. Nệm mềm mại dưới thân làm Tạ Nghiên luyến tiếc rời đi, cọ mấy cái vào gối đầu tơ lụa, Tạ Nghiên trở mình tiếp tục ngủ.
Vài giây sau
“!” Hôm nay anh sẽ đi cô nhi viện nhận con trai hoặc là con gái về nhà!
Tạ Nghiên không nhớ rõ là khi nào ngủ, tối hôm qua anh quá kích động xem cẩu huyết văn Mary Sure. Nhìn nhìn liền không còn ý thức, điện thoại di động hẳn còn ở trong chăn.
Duỗi tay hướng bên kia tìm kiếm, bỗng nhiên bàn tay Tạ Nghiên đụng phải một mảnh ấm áp, miêu tả cẩn thận lại cư nhiên là bàn tay người.
Xuất thân cô nhi còn là cẩu độc thân, Tạ Nghiên cũng không nhớ rõ trong nhà mình sẽ có người thứ hai tồn tại, cho nên đây là ăn trộm?
“Tạ Nghiên, giả bộ ngủ có thú vị không?”
Một đạo thanh âm khàn khàn lại thập phần từ tính còn mang theo buồn ngủ vang lên bên tai, Tạ Nghiên “Bá” thoáng một cái mở to mắt, ngồi dậy đề phòng nhìn qua, cùng lúc đó tay kia sờ vào ngăn kéo đầu giường, bên trong có một cây selfie rất rắn chắc, có thể làm vũ khí.
Đập vào mắt chính là khuôn mặt có đường nét rõ ràng, người đàn ông không giống Tạ Nghiên. Hắn là loại dù mặt không có biểu cảm gì cũng lộ vẻ xinh đẹp khiến nam nữ không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1073112/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.