Nơi Tạ Triết ôm cô đến là một căn phòng, xung quanh không có chút ánh sáng nào cả, nếu nói nơi này là âm ti địa ngục cũng không phải nói quá chút nào.
Nhưng khi anh ôm cô vào thì liền đưa tay mở đèn lên, bên trong xuất hiện rất nhiều thứ lấp lánh... Nhìn kĩ một chút thì đó chính là đá quý đó! Mỗi góc tường đều có những viên đá quý sáng lấp lánh, chỉ cần một ánh đèn nhỏ cũng đủ để khiến căn phòng này trở nên lộng lẫy rồi. Quả nhiên người nhà giàu có khác, đến phòng ngủ trụ sở cũng sang trọng như vậy, chẳng bù cho cô...
Còn chưa để Khương Tuệ Lương cảm thán xong là Tạ Triết đã đặt cô xuống giường, lại bắt đầu một nụ hôn dây dưa. Nụ hôn của anh mang sự chiếm hữu rất mạnh mẽ, có lẽ là sau cái đêm đó thì Tạ Triết đã đinh ninh rằng Khương Tuệ Lương là người của mình, vì thế nên vừa rồi khi cô nói chuyện vui vẻ với Phó Âu Trực thì anh mới khó chịu, làm cho điểm hảo cảm bị giảm xuống.
Hóa ra là vậy, bây giờ cô hiểu rồi!
Nhưng hiểu cũng vô dụng, Tạ Triết có vẻ như là dục hỏa đốt thân và không thể nhịn được nữa rồi, ngay lúc này anh cũng hôn nhẹ lên cổ của cô, rồi lại nói:
- Lương Lương...
- Tạ... Tạ Triết... Anh lại muốn ngủ với Lương Lương sao? Không được đâu, ở bên ngoài còn có anh Âu Trực và Tĩnh Tĩnh, nếu họ nói với cha thì Lương Lương sẽ bị đánh đó... Ah... Không được, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-noi-chuyen-yeu-duong/3402478/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.