Quả nhiên ông Trời không triệt đường sống của ai, lần này sống lại, Khương Tuệ Lương sẽ không để sai lầm kiếp trước tái diễn!
Nghĩ đến đây, ánh mắt của cô tràn đầy sự tức giận, đồng thời còn khiến cho Khương Đạt Lệnh và Khương Tuệ Tĩnh phải khiếp sợ, ông ta nhìn vào đôi mắt xinh đẹp đó mà bất giác run rẩy. Đột nhiên lúc này Khương Tuệ Lương lại đứng dậy, nhẹ nhàng lau đi vết máu còn sót lại ở khóe miệng, nhổ một ngụm nước bọt xuống sàn nhà, đầy kiêu ngạo nói:
- Vậy sao? Có nghĩa là ông đang rất xấu hổ khi sinh ra một đứa con gái như tôi sao? Hơn nữa... Ông còn rất tự hào về Khương Tuệ Tĩnh nữa sao?
- Mày... Mày dám ăn nói với cha mày thế à? Con ranh láo toét!
Khương Tuệ Lương chỉ cười khẩy một cái, cô thở dài một tiếng, sau đó lại nhìn sang Khương Tuệ Tĩnh, cô em gái yêu quý của cô bây giờ đang rất "sợ hãi" và "tủi thân" đến mức ngồi khóc nức nở trong vòng tay của mẹ mình. Nghĩ đến gương mặt giả tạo của cả hai mẹ con nhà này càng làm cho Khương Tuệ Lương thấy kinh tởm, cô bước từng bước đến chỗ của Khương Tuệ Tĩnh, sau đó lại ngồi xuống, nhẹ nhàng đưa tay lau đi những giọt nước mắt của cô ta, còn cười nói:
- Tĩnh Tĩnh à, chị không ngờ em lại thèm khát Phó Âu Trực như thế đó, nếu như em thích đồ thừa của chị thì cứ nói thẳng, chị sẽ cho em mà.
Đừng nói Khương Tuệ Tĩnh ngạc nhiên, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-noi-chuyen-yeu-duong/3402467/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.