Mấy ngày nay thị vệ Lý Chấp cứ mất hồn mất vía. 
Dù là ban ngày hay buổi tối, trong đầu hắn luôn hiện lên một thân ảnh. Trong hoảng hốt, hắn hình như lại trở về giữa trưa nắng chói chang kia, thân ảnh màu bạc ngồi giữa hương hoa và bóng cây. Nàng bị hắn quấy nhiễu mà kinh ngạc, động tác đứng lên của nàng, thời điểm nàng cho hắn ly nước cùng lời nàng nói với hắn, cười với hắn... 
Lý Chấp cảm thấy bản thân mình mê muội rồi. 
Bằng không, sao cứ mãi nhớ tới người kia? 
... 
Công việc ở Tê Phượng Cung rất nhàn. 
Người mới tới như Lý Chấp, không có bối cảnh, cũng không biết lấy lòng như người ta căn bản không thể được chia cho việc tốt gì làm. Cái gọi là việc tốt, đương nhiên chính là đứng ở vị trí chính thức, hoặc là đi theo bảo vệ chủ tử. 
Có điều, Lý Chấp khinh thường những "việc tốt" đó. 
Dù sao trong ấn tượng của hắn, thanh danh của chủ nhân Tê Phượng Cung không được tốt. Cho dù hắn chưa từng gặp nàng, nhưng cũng đã từ những nơi khác nghe được không ít. 
Ví dụ như, nói nàng cậy sủng sinh kiêu, ỷ vào sự sủng ái của bệ hạ mà đuổi tất cả nương nương trong hậu cung, bởi vậy trong hậu cung này mới chỉ có một mình nàng. 
Ví dụ như mắng nàng tàn nhẫn độc ác, hãm hại trung lương. 
Nghĩ lại, người có thể độc sủng lục cung, từ một tiểu tỳ bò lên bảo tọa hoàng quý phi đương nhiên phải có chút thủ đoạn. Không, Lý Chấp cảm thấy không thể chỉ "có chút", mà là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/988436/chuong-1801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.