Chương trước
Chương sau
Không bao lâu, cung nữ trở về bẩm báo, nói đêm nay bệ hạ có thời gian.
Vân Trân phất tay bảo cung nữ lui xuống chuẩn bị.
...
Chạng vạng, Triệu Húc tới Vân Thủy Cung.
Hiện giờ Triệu Húc đã đăng cơ xưng đế, đương nhiên không giống ngày trước.
Trước kia nếu hắn muốn dùng bữa, trực tiếp ăn là được. Nhưng hiện tại còn phải chờ thái giám hầu hạ kiểm tra, sau đó các cung nhân mới dọn đồ ăn lên bàn. Thời điểm Triệu Húc dùng cơm, cũng có cung nhân ở cạnh gắp đồ ăn. Cho nên rất nhiều chuyện không thể nói lúc ăn cơm.
Dùng bữa xong, hai người chỉ tâm sự những việc nhẹ nhàng, hoặc là chuyện của A Linh, hoặc là chuyện của Tiểu Từ. Ngày Triệu Húc đăng cơ, hắn hạ chỉ sách phong A Linh làm Thái Tử. Đây là chuyện sau khi hồi cung Vân Trân mới biết.
A Linh còn nhỏ đã làm Thái Tử, Vân Trân không hề cao hứng như người ngoài tưởng tượng, ngược lại còn có chút lo lắng.
Thứ nhất, nàng không được Tô Thái Hậu yêu thích.
Muộn nhất là đầu xuân sang năm, Tô Thái Hậu có lẽ sẽ mở lời với Triệu Húc chuyển tuyển tú làm phong phú hậu cung.
Triệu Húc vì lời hứa với nàng, đương nhiên sẽ không đồng ý.
Nhưng dù hắn không đồng ý thì có thể thế nào?
Hiện tại hắn đã không còn là Húc Vương, hắn là hoàng đế, là vua một nước. Tất cả ngôn hành cử chỉ của hắn đều bị mọi người chủ ý, bao gồm cả hậu cung của hắn. Cho dù bản thân Triệu Húc không muốn, Tô Thái Hậu cũng sẽ nghĩ cách bắt hắn đồng ý. Những đại thần, những thân tín bên cạnh hắn cũng sẽ khuyên bảo.
Dù sao con nối dõi với hoàng thất mà nói vô cùng quan trọng.
Mà hiện giờ, dưới gối Triệu Húc lại chỉ có một mình A Lin.
Đây là điều Tô Thái Hậu cùng những đại thần, thuộc hạ đi theo Triệu Húc từ lâu không thấy nhất, cũng là chuyện đáng lo nhất. Đến lúc ấy, nếu Triệu Húc kiên trì, nhất định sẽ khiến hai bên rơi vào trạng thái giằng co. Những người đó vì khiến Triệu Húc đồng ý thêm người vào hậu cung, chắc chắn sẽ dọn nàng ra, nói nàng mê hoặc hoàng đế, mắng nàng muốn độc sủng lục cung...
Dù đến cuối cùng Triệu Húc có thỏa hiệp hay không, A Linh vẫn sẽ trở thành cái đinh trong mắt ai đó.
Nàng tin Triệu Húc sẽ giống nàng bảo vệ A Linh, toàn lực bảo vệ nó.
Nhưng A Linh vẫn là hài tử, hắn không thể một ngày mười hai canh giờ đều ở bên cạnh nó. Ở nơi mắt người không nhìn thấy sẽ xảy ra rất nhiều chuyện. Giống như ở nơi không có ánh mặt trời, chắc chắn sẽ rất âm u.
Nguyên nhân thứ hai là vì nàng cảm thấy A Linh còn quá nhỏ.
A Linh là hài tử đầu tiên của nàng và Triệu Húc, bọn họ đều coi nó là trân bảo. Nhưng cho dù dụng tâm bồi dưỡng, cũng chưa chắc được như ước nguyện. Bởi vì một người trưởng thành không phải do hoàn cảnh nó sống cùng phụ mẫu của nó hoàn toàn quyết định.
Có khi phụ mẫu càng yêu, càng tạo hiệu quả trái ngược.
Hiện tại, dù là nàng hay Triệu Húc đều không thể chắc A Linh khi trưởng thành sẽ là người thế nào. Bọn họ không có cách nào xác định tương lai A Linh có thể là một vị vua tốt hay không. Cho dù Triệu Húc muốn sắc lập A Linh làm Thái Tử, ít nhất cũng nên chờ tính cách A Linh được định hình, A Linh lớn thêm một chút...
Nhưng thời điểm nàng biết, A Linh đã là Thái Tử.
Chuyện này đã thành sự thật, không thể thay đổi.
Hiện giờ Triệu Húc là hoàng đế, nàng là hậu phi duy nhất trong hậu cung của hắn, nàng biết cái gì gọi là hậu cung không được tham dự chính sự, đặc biệt hơn là nàng không hi vọng để lại nhược điểm gì cho người bên ngoài.
Vị trí của nàng lúc này vốn đã khiến người ta đỏ mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.