Chương trước
Chương sau
Rất nhanh, hôn sự của Tử Thị và Chiến Sơn Hà đã truyền khắp trong ngoài triều đình.
Từ khi hoàng đế ban hôn, lệnh cấm túc của Chiến Sơn Hà cũng được giải. Hiện tại, hắn có thể tự do ra vào tiểu viện, chỉ là vấn chưa thể tùy ý rời khỏi kinh thành mà thôi.
Qua lựa chọn, hôn sự của họ sẽ tổ chức vào đầu tháng năm, thời điểm xuân hạ luân phiên.
Việc thành thân, đồ cần chuẩn bị, việc cần bận rất nhiều.
Tử Thị không có người nhà, Chiến Sơn Hà cũng chỉ là con nuôi của Liễu gia. Tuy coi hắn như con ruột, nhưng Liễu gia ở Bắc địa xa xôi, không thể lập tức tới kinh thành giúp hắn xử lý. Rất nhiều chuyện chỉ có thể dựa vào chính bọn họ. Cho dù họ đã giản lược tất cả, chỉ mời một số người thân thiết, nhưng dù sao hôn sự này cũng là hoàng đế ban hôn, chút phô trương vẫn nên có.
Trong cung phái người tới hỗ trợ, nhưng việc cần lo liệu vẫn còn quá nhiều.
Mấy hôm nay, Vân Trân cũng bớt thời giờ qua giúp Tử Thị.
...
Cứ bận rộn như thế, ngày thành thân chớp mắt đã tới.
Trước thành thân một ngày, Vân Trân dẫn A Linh và Vân Từ tới Tào trạch vấn an Tử Thị. Tử Thị kéo tay nàng, vẫn còn hơi căng thẳng.
"Ta cảm thấy mình cứ như nằm mơ vậy. Vân Trân, ngươi hiểu cảm giác này không? Ngươi nói xem, đây liệu có phải chỉ là một giấc mơ của ta, tỉnh mộng rồi sẽ phát hiện căn bản không có hỗ lễ nào cả không?"
"Không phải mơ, là sự thật." Vân Trân khẽ cười, "Ngày mai ngươi thật sự sẽ thành thân, ngươi sắp gả cho Chiến tướng quân rồi."
"Thật sự không phải mơ sao?" Nàng rút tay về, đặt lên trái tim của mình, "Tại sao ta cảm thấy nơi này đập nhanh như vậy? Hay là ngươi nhéo ta một cái đi?"
"Ngươi đó!" Vân Trân cười lắc đầu.
Nàng đương nhiên sẽ không nhéo Tử Thị, có điều vẫn vẫy tay bảo A Linh và Vân Từ tới, để Tử Thị sờ đầu hai tiểu gia hỏa.
"Ngươi xem, xúc giác này có phải rất chân thật không?" Vân Trân cười hỏi.
"Ừ, là thật." Tử Thị gật đầu.
"A Linh, Tiểu Từ, hai con nói cho dì Tử Thị biết ngày mai là ngày gì đi." Vân Trân nói với A Linh và Tử Thị.
"Ngày mai là ngày dì Tử Thị và tướng quân đại nhân thành thân." A Linh trả lời, "Tuy con không biết thành thân là gì, nhưng mẫu thân nói thành thân là chuyện vui, cũng có rất nhiều món ngon để ăn."
"Thành thân là mãi mãi ở bên nhau." Vân Từ đáp.
"Ha ha ha..." Vân Trân và Tử Thị nghe xong, đều không nhịn được mà bật cười.
...
Thành thân, hạnh phúc, người hữu tình cuối cùng sẽ thành quyến chúc.
Vân Trân nhìn nụ cười trên mặt Tử Thị, cũng mừng cho nàng ấy.
Bọn họ ở Tào trạch đến hoàng hôn, Vân Trân mới cùng A Linh và Vân Từ rời đi. Tử Thị vốn định giữ họ lại dùng bữa, nhưng ngày mai là ngày Tử Thị xuất giá, Vân Trân không muốn để hai tiểu quỷ ở lại quấy rầy nàng ấy. Nàng ấy cần nghỉ ngơi, ngày mai làm tân nương đẹp nhất.
"Hôm nay nàng đưa A Linh và Tiểu Từ tới Tào trạch sao?" Sau cơm chiều, Triệu Húc hỏi nàng.
"Vâng." Vân Trân gật đầu, "Đúng rồi, sau khi Tử Thị và Chiến tướng quân thành thân, vấn đề Chiến tướng quân đi hay ở bệ hạ có nói gì không?"
Hiện giờ Chiến Sơn Hà vẫn là người mang tội.
Nhưng "tội" này người sáng suốt đều có thể nhìn ra, là hoàng đế muốn mượn chuyện mất binh phù gõ nhẹ Chiến Sơn Hà. Đến lúc này hoàng đế chưa trị tội Chiến Sơn Hà, có lẽ không phải thật sự muốn lấy mạng gã. Kế tiếp, ông ta hẳn còn tính toán khác.
"Thật ra phụ hoàng không thật sự định lấy mạng Chiến tướng quân." Triệu Húc nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.