Chương trước
Chương sau
Vân Trân cảm thấy ánh mắt nhìn người của mình không tệ lắm.
Nàng có thể nhìn ra Vương Quân Ngọc thật lòng coi phu phụ Vương gia, còn cả Vương Kỳ Lân như phụ mẫu thân sinh, thân đệ đệ.
Nhưng một người như vậy trong chớp mắt lại trở thành Thất hoàng tử thống lĩnh người Nhung tấn công Bắc địa?
Việc này bả Vân Trân làm sao chấp nhận được?
Nếu Vương Quân Ngọc là Thất hoàng tử người Nhung, phu phụ Vương gia có biết hay không?
Vân Trân nhớ thời điểm người Nhung công hạ Lạc thành, Triệu Húc từng nhờ Vương phu nhân đưa A Linh tới Toại Châu tị nạn.
Hiện tại nàng không dám xác định phu phụ Vương gia có đáng tin không nữa.
Dù sao Vương Quân Ngọc đã trở thành Thất hoàng tử người Nhung...
Nàng càng phải cảnh giác.
"Không biết, bọn họ không biết..." Vương Quân Ngọc lắc đầu, "Trước khi rời khỏi Quán Châu, ta đã sắp xếp cho họ, cho nên ngươi không cần lo lắng, cũng không cần lo bọn họ có đáng tin hay không. Ta vào quân đội người Nhung hoàn toàn không liên quan tới Vương gia, tất cả đều do ta một mình quyết định!"
Chính vì sợ có người nhận ra hắn, liên lụy đến Vương gia, cho nên hắn mới mang mặt nạ, ngay cả thân tín cũng không biết hắn trông thế nào.
Vân Trân nghe thế, thở phào.
Nếu phu phụ Vương gia còn đáng tin, vậy A Linh đi theo họ, ít nhất sẽ được an toàn.
"Như vậy, sao ngươi lại trở thành Thất hoàng tử người Nhung? Ta nhớ ngươi không phải bà con xa của Vương gia sao?" Vân Trân hỏi.
Vương Quân Ngọc nhìn nàng.
Hắn biết một khi thân phận bại lộ, Vân Trân chắc chắn sẽ hỏi đến cùng.
Nghĩ đến quan hệ của Vân Trân và Túc Vương... Có lẽ kể nàng nghe một chút, nếu cuối cùng người Nhung thua cuộc, còn có thể dựa vào quan hệ của nàng, xin nàng cầu tình với Túc Vương bảo vệ Vương gia.
Nghĩ đến đây, Vương Quân Ngọc thở dài.
"Vân đại phu, ngươi thật sự muốn nghe sao? Nếu muốn nghe, câu chuyện này sẽ tương đối dài."
Nói xong, Vương Quân Ngọc bắt đầu kể về thân thế của mình.
Vân Trân nhớ không sai, Vương Quân Ngọc thật sự là bà con thân thích xa của Vương gia, có điều quan hệ lại rất xa, có lẽ huyết thống đã nhạt như người xa lạ.
Mẫu thân của Vương Quân Ngọc rất xinh đẹp.
Có một năm người Nhung tới xâm lược, bắt mẫu thân của hắn về Nhung.
Vì diện mạo xuất chúng, mẫu thân hắn bị chọn đưa cho Nhung Vương. Nhung Vương nhìn thấy mẫu thân hắn, đương nhiên vui mừng, sủng hạnh hai tháng liên tiếp, chọc vương hậu ghen ghét. Nhân lúc Nhung Vương ra ngoài săn thú, vương hậu hạ lệnh cho một tên nô lệ câm đưa mẫu thân của Vương Quân Ngọc ra ngoài, bí mật xử quyết.
Tên nô lệ câm kia vốn là người Vân Hán Quốc, bị bắt tới Nhung, cắt đầu lưỡi, trở thành nô tài thấp hèn nhất.
Tên nô lệ từng gặp mẫu thân của Vương Quân Ngọc từ xa trong vương cung, sớm bị dung mạo của bà thu hút. Vương hậu muốn giết bà, nô lệ đương nhiên không đành lòng, nên lén đưa mẫu thân của Vương Quân Ngọc trốn khỏi Nhung.
Chờ bọn họ vất vả lắm về tới Vân Hán Quốc, lại phát hiện mẫu thân của Vương Quân Ngọc có thai.
Đó là con của Nhung Vương. truyện tiên hiệp hay
Khi đó sức khỏe mẫu thân Vương Quân Ngọc rất yếu, không nên phá thai.
Tên nô lệ nói gã muốn chăm sóc mẫu tử họ, hài tử trong bụng bà chính là con của gã.
Mẫu thân của Vương Quân Ngọc bị chân tình của tên nô lệ câm lay động, cuối cùng gả cho gã.
Bọn họ về đến quê nhà, cử hành hôn lễ.
Không bao lâu, Vương Quân Ngọc chào đời.
Chỉ tiếc năm Vương Quân Ngọc hai tuổi, nô lệ lên núi hái thuốc, bất hạnh qua đời. Mẫu thân hắn vô cùng bi thương, sau khi lo hậu sự cho nô lệ xong xuôi liền đưa Vương Quân Ngọc về huyện Lương Khê, tìm việc trong huyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.