Chương trước
Chương sau
Sự việc xảy ra quá đột ngột, tuy Ngụy Thư Tĩnh sớm đã có chuẩn bị, nhưng cái chết của Độc Cô Khiếu Lang vẫn ảnh hưởng tới kế hoạch của y. Độc Cô Hạo Lan dẫn người đánh giết vào hành cung, khiến y trở tay không kịp.
Ngụy Thư Tĩnh vừa chống cự, vừa phái người tới địa lao đưa Vân Trân và Độc Cô Minh Ngọc ra ngoài, muốn hộ tống các nàng rời khỏi vương đình.
Nhưng trên đường lại xảy ra sự cố.
Thuộc hạ của Độc Cô Minh Ngọc có kẻ bị Độc Cô Hạo Lan mua chuộc.
Thời điểm bọn họ định ra khỏi thành, kẻ phản bội bại lộ hành tung của họ.
Rơi vào đường cùng, bọn họ chỉ có thể trốn trước, sau đó nghĩ cách hội hợp với Ngụy Thư Tĩnh rời khỏi vương đình, tính toán thêm.
Nhưng truy binh của Độc Cô Hạo Lan vẫn cắn chặt họ không bỏ.
Để đối phó Ngụy Thư Tĩnh, cao thủ bọn họ cũng mời tới.
Trong một lần bị đuổi giết, Ngụy Thư Tĩnh vì cứu Vân Trân, không may bị thương.
Trên binh khí kia có độc.
Ngụy Thư Tĩnh kiệt sức.
May mà cứu binh tới cứu bọn họ.
Nhưng độc Ngụy Thư Tĩnh trúng rất nặng, cần dược liệu đặc biệt mới có thể giải độc.
Hiện tại, bên ngoài khắp nơi đều là người của Độc Cô Hạo Lan, người của Ngụy Thư Tĩnh không có cách nào ra ngoài. Vân Trân thấy y không thể chờ thêm nữa, chỉ đành cải trang ra ngoài tìm thuốc giải cho Ngụy Thư Tĩnh.
Tuy rằng nàng vô cùng cẩn thận, nhưng người bán dược liệu đặc biệt kia đều bị giám thị. Rất nhanh, hành tung của Vân Trân bại lộ. Nàng mang theo dược liệu chạy như bay bỏ đi.
Vì thế mới có một màn vừa rồi.
...
Trở về nơi ẩn thân đã làm đêm khuya.
Hiện tại chỗ bọn họ ẩn náu là núi rừng phía Tây Bắc của bộ lạc Sư Thứu. Địa thế nơi này hiểm trở, dễ thủ khó công, là chỗ ẩn thân Độc Cô Khiếu Lang chuẩn bị cho Ngụy Thư Tĩnh và Độc Cô Minh Ngọc từ sớm, đồng thời cũng để lại tâm phúc cho họ.
Lúc này, bọn họ tới đây, một là muốn tránh sự lùng bắt của Độc Cô Hạo Lan, hai là chờ thủ lĩnh các bộ lạc bọn họ đã liên lạc trước đó.
Sau khi về nơi ẩn thân, Vân Trân không màng sức khỏe, thức trắng đêm thi châm nấu thuốc cho Ngụy Thư Tĩnh. Ngụy Thư Tĩnh uống thuốc xong, qua hai canh giờ, độc trên người mới được bài trừ sạch sẽ.
Vân Trân thấy vậy mới thở phào.
"Muội mau đi nghỉ ngơi đi." Ngụy Thư Tĩnh yếu ớt nói với nàng.
"Vâng, có chỗ nào không thoải mái cứ phái người tìm muội." Vân Trân gật đầu, không hề từ chối.
Nàng thật sự rất mệt.
Nếu chỉ có một mình, nàng sẽ không để ý. Nhưng hiện tại trong bụng còn hài tử, nàng không thể tùy hứng để hài tử mạo hiểm cùng mình.
Khi nãy cưỡi ngựa bỏ trốn, nàng ý thức được bản thân động thai khí.
Nghĩ đến đây, Vân Trân dặn dò Ngụy Thư Tĩnh vài câu, liền rời đi.
Sau khi Vân Trân đi, Ngụy Thư Tĩnh không hề nghỉ ngơi, mà sai người gọi tâm phúc tới, thảo luận kế hoạch.
...
Bọn họ ở trong núi ba ngày.
Ba ngày sau, thủ lĩnh bộ lạc hợp tác cuối cùng cũng tới.
"Không được như mong muốn lắm." Độc Cô Minh Ngọc nói với nàng, "Lúc trước có năm bộ lạc thỏa thuận, bây giờ tới chỉ có ba bộ lạc. Mà trong ba bộ lạc đó chỉ có một bên tỏ vẻ sẽ ủng hộ chúng ta, hai bộ lạc còn lại thì thái độ không rõ, sợ rằng chỉ đứng nhìn."
Vân Trân nhíu mày.
Đây đúng là tin tức khiến người ta phiền não.
"Có điều ngươi yên tâm, vương huynh chắc chắn sẽ có cách." Độc Cô Minh Ngọc nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.