Chương trước
Chương sau
Lệ Vô Ngân bỏ đao xuống.
Lão nhân vỗ vỗ bả vai, bắt lấy tấm ván gỗ, bò lên xe ngựa.
Thời điểm đi lướt qua Độc Thủ Y Tiên, ông ta dừng lại, nghi hoặc nhìn ông một cái. Có điều, lão nhân không nói gì thêm, trực tiếp chui vào xe ngựa.
"Ông ta là Miến Đà Loa?" Độc Thủ Y Tiên hỏi.
Trong đêm tối, Lệ Vô Ngân gật đầu.
Thời điểm Độc Thủ Y Tiên định theo vào, Lệ Vô Ngân nhíu mày, ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
"Lệ giáo chủ!" Độc Thủ Y Tiên gọi một tiếng, nhảy xuống xe ngựa, bắt mạch cho Lệ Vô Ngân.
...
Lão nhân tên Miến Đà Loa vào trong xe ngựa.
Bên trong có một chiếc đèn.
Dưới ánh đèn chiếu rọi, rất nhanh ông ta đã nhìn thấy Vân Trân đang nằm trên trường kỷ.
Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Vân Trân, Miến Đà Loa lộ vẻ kinh ngạc, theo đó, kinh ngạc lại biến thành nghi hoặc. Ông ta vươn tay, bắt mạch cho Vân Trân...
"Sao rồi?" Một lát sau, Độc Thủ Y Tiên vén rèm, dò nửa người vào xem xét.
Vừa hỏi xong, ông liền thấy Miến Đà Loa cẩn thận lấy ra một chiếc túi gấm, từ trong đó lấy ra một viên thuốc màu hồng cho Vân Trân uống.
Chờ Vân Trân uống thuốc vào, Miến Đà Loa lại bắt mạch cho nàng, rồi quay đầu nhìn Độc Thủ Y Tiên. Giờ phút này, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của Miến Đà Loa sớm đã biến mất, bị nét ngưng trọng thay thế.
"Nàng ấy trúng Từ Bi Độ?" Miến Đà Loa hỏi.
"Đúng vậy." Độc Thủ Y Tiên gật đầu.
"Các các ngươi đưa người chết tới đây cho ta làm gì?" Miến Đà Loa xụ mặt hỏi.
Độc Thủ Y Tiên nhíu mày.
"Ngươi cũng là đại phu đúng không? Ta thấy nàng ấy có thể sống đến bây giờ nhất định có công lao của ngươi." Miến Đà Loa lại nói, "Một khi đã vậy, chắc ngươi cũng biết Từ Bi Độ không có thuốc giải. Các ngươi đưa nàng tới chỗ của ta cũng vô dụng thôi."
"Nếu vô dụng, ngươi cho nó uống Cửu Chuyển Linh Lung Đan làm gì?" Độc Thủ Y Tiên hỏi.
Dứt lời, Miến Đà Loa kia "A" một tiếng, dường như không ngờ lão đầu trước mặt này thế mà biết Cửu Chuyển Linh Lung Đan, hơn nữa còn nhận ra nó.
Trong truyền thuyết, Cửu Chuyển Linh Lung Đan có công hiệu khởi tử hồi sinh.
Có điều người ở đây đều biết, trên thế gian này không hề có thuốc khởi tử hồi sinh thật sự. Tuy Cửu Chuyển Linh Lung Đan không thể thật sự khởi tử hồi sinh, nhưng chỉ cần người muốn cứu còn một hơi thở, Cửu Chuyển Linh Lung Đan có thể giúp người đó kéo dài thêm chút thời gian.
Bởi vậy, thuốc này vô cùng quý giá.
Cho dù dùng tài phú ngập trời tới đổi cũng chưa chắc đổi được.
"Được rồi." Miến Đà Loa buông tay, "Coi như các ngươi tìm đúng người. Tuy rằng nhất thời ta không tìm được cách hóa giải Từ Bi Độ, nhưng Cửu Chuyển Linh Lung Đan có thể tạm thời bảo vệt âm mạch cho nàng ấy, để nàng ấy sống lâu một chút. Bây giờ, các ngươi theo ta lên núi Kỳ La, để ta thử lại xem."
Nói xong, Miến Đà Loa lại quay đầu nhìn Vân Trân đang hôn mê bất tỉnh, trong đôi mắt già nua hiện lên sự suy tư.
Cảnh này đúng lúc bị Độc Thủ Y Tiên nhìn thấy, không khỏi thắc mắc.
Khi nãy Miến Đà Loa này còn bị Lệ Vô Ngân ép buộc, không tình nguyện vào xem bệnh cho Vân Trân. Kết quả, sau khi nhìn thấy Vân Trân, ông ta lập tức thái độ, không chỉ lấy ra Cửu Chuyển Linh Lung Đan vô cùng trân quý, còn chủ động nói muốn cứu nàng?
Chuyển biến trong đó thật sự khiến người ta nghi ngờ.
Chẳng qua mạng của Vân Trân hiện đang ở sớm tối, cho dù Miến Đà Loa có hơi đáng nghi, Độc Thủ Y Tiên cũng chỉ có thể tin ông ta trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.