Chương trước
Chương sau
Nghĩ đến đây, Vân Trân không khỏi lo lắng.
Đúng lúc này, Tử Thị nắm lấy tay nàng.
Vân Trân quay đầu nhìn nàng ấy.
Tử Thị gật đầu.
Tất cả đều sẽ tốt thôi.
Mây đen cũng có lúc tản ra.
Nàng tin Vân Trân và Lục điện hạ có thể nhìn thấy tương lai.
... Ngôn Tình Hay
Xe ngựa chậm rãi vào kinh thành, không bao lâu liền tới cửa cung.
Giao lệnh bào ra, thị vệ nhường đường, để các nàng vào.
...
Triệu Húc không hề hay biết Vân Trân đã về hoàng cung.
Chờ hắn làm xong việc Đức Phi giao, thời điểm hồi kinh phục mệnh, mới biết Vân Trân đã về.
"Điện hạ, Đức Phi nương nương bảo ngài bây giờ tới Chiêu Đức Cung gặp bà ấy." Cung nữ nói.
Triệu Húc gật đầu. Hắn phất tay cho cung nhân truyền lời lui xuống.
Trong phòng ngoại trừ hắn, không còn ai khác.
"Ám Thất." Đột nhiên, hắn gọi vào hư không một tiếng.
Rất nhanh, Ám Thất liền xuất hiện sau lưng hắn.
"Nói rõ mọi chuyện ngày ấy ở chùa Kỳ Sơn cho ta nghe." Triệu Húc thấp giọng.
"Vâng."
Ám Thất kể lại tất cả mọi chuyện xảy ra ở chùa Kỳ Sơn.
Tuy rằng giọng của gã không có cảm xúc lên xuống, nhưng Triệu Húc càng nghe càng sợ.
Đặc biệt là đoạn sau, khi hắn nghe ám vệ kể những lời Vân Trân nói trước khi uống rượu độc, trái tim càng đau nhói.
"Được rồi, đừng nói nữa." Cuối cùng, Triệu Húc giơ tay cắt ngang Ám Thất.
Có một số việc, kết cục đã định.
Cho dù bọn họ đều không ai hi vọng, nhưng sự việc đã xảy ra, không ai thay đổi được.
Không ai thay đổi được sự thật Liễu Trản Anh mang thai, đứa bé trong bụng của Liễu Trản Anh là của hắn.
Đây là vách ngăn giữa hắn và Trân Nhi.
Có một số việc, có thể làm.
Có một số việc một khi đã xảy ra, không thể xoay chuyển lại.
Hắn biết, Trân Nhi cũng biết.
Cho dù hắn nói với nàng đêm đó hắn uống say, hắn căn bản không biết đêm đó hắn rốt cuộc đã làm gì, có lẽ có người bỏ thuốc vào rượu của hắn, hoặc là...
Nhưng sự thật chính là, hôm sau khi hắn tỉnh lại, sự việc đã biến thành cảnh hắn nhìn thấy.
Liễu Trản Anh nằm bên cạnh hắn.
Khoảnh khắc đó, trái tim hắn như rơi xuống vực thẳm.
Hắn không biết nên làm sao bây giờ?
Phải làm sao mới tốt?
Ngay lúc hắn còn do dự, Liễu Trản Anh nói với hắn, nàng mang thai.
Hắn không tin.
Giây phút đó như sét đánh giữa trời quang.
Hắn không tin được.
Ai có thể tin được?
Tin rằng sẽ xảy ra chuyện như vậy?
Quá vớ vẩn, Triệu Húc luôn nghĩ thế.
Nhưng dù hắn cảm thấy vớ vẩn thế nào, châm chọc ra sai, dù quá trình đã xảy ra chuyện gì, kết cục chính là Liễu Trản Anh mang thai.
Liễu Trản Anh mang thai.
Hoài hài tử của hắn.
Trước kia, hắn có thể nói với Liễu Trản Anh, chờ đến khi nàng ấy suy nghĩ cẩn thận, nàng ấy có thể đi.
Đó là vì hắn biết giữa hắn và Liễu Trản Anh trong sạch.
Nhưng hiện tại, Liễu Trản Anh có hài tử của hắn, sắp trở thành mẫu thân của hài tử của hắn, hắn không thể làm lơ vấn đề này, cũng không dám nói bản thân trong sạch nữa...
Cho dù chuyện xảy ra tối hôm đó, một chút ấn tượng hắn cũng không có.
Nhưng chung quy, hắn vẫn phải cho Vân Trân một lời giải thích, cho hài tử chưa chào đời trong bụng Liễu Trản Anh một lời giải thích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.