Chương trước
Chương sau
Triệu Húc nhíu mày, dặn dò hạ nhân chiếu cố Vân Trân, liền tới thiên thính.
Chờ hắn tới nơi mới biết người mẫu phi hắn phái tới thế mà là đại cung nữ tâm phúc Bích Diên.
"Nô tỳ gặp qua điện hạ." Bích Diên hành lễ.
"Miễn lễ." Triệu Húc đi lên trước ngồi xuống, "Không biết mẫu phi phái ngươi tới đây có chuyện gì?"
"Điện hạ, trong cung xảy ra chuyện lớn."
Chuyện lớn?
Triệu Húc nghe đến đây, mí mắt giật giật.
Bích Diên tiến lên một bước, hạ giọng: "Hoa Thanh Cung truyền đến tin tức, bệ hạ bị thương."
"Cái gì?" Triệu Húc thiếu chút đánh nghiêng ly trà, "Sao phụ hoàng lại bị thương?"
Hắn vội đứng lên, hỏi, ánh mắt xẹt qua tia nóng nảy khó nói nên lời.
Bích Diên không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ Triệu Húc quan tâm tới thương thế của bệ hạ.
"Điện hạ không cần lo lắng. Phúc Hỉ công công bên cạnh bệ hạ đã phái người tới xem, chỉ bị thương ở trán, hiện tại đã không sao."
Triệu húc vẫn mặt ủ mày chau.
Mẫu phi hắn cố ý phái Bích Diên tới đây bẩm báo, e rằng chuyện này không hề đơn giản.
"Điện hạ, bệ hạ bị thương cũng không mời thái y của Thái Y Viện, mà lén mời thái y bên ngoài. Chuyện ông ấy bị thương cũng giấu mọi người, chỉ có mấy vị nội thị địa vị cao biết."
"Cái gì?" Triệu Húc kinh hãi.
Phụ hoàng che giấu chuyện bị thương?
Sao có thể?
Đừng nói hoàng đế bị ám sát, cho dù ngày thường hoàng đế đau đầu nhức óc đều là chuyện lớn trong cung. Nhưng hôm nay, đã chảy máu, phụ hoàng thế mà che giấu chuyện này?
"Theo tai mắt ở cổng hoàng thành nói, chiều hôm qua, Phúc Hỉ công công ngồi xe ngựa xuất cung. Sau khi cửa cung đóng, Phúc Hỉ công công vội vã trở về, sắc mặt có vẻ rất nôn nóng. Nương nương phỏng đoán, có lẽ..."
Có lẽ người thật sự ra khỏi thành không phải Phúc Hỉ công công, mà là Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng lén mọi người xuất cung, sau đó vội vã trở về.
Chỉ sợ Hoàng Thượng bị thương trong thời gian đó.
Nhưng ông ta bị thương, không những không phái người truy bắt kẻ làm mình bị thương, còn cố ý lệnh người bên cạnh che giấu chuyện này.
Nếu không phải trong số mấy người biết chân tướng có kẻ năm đó từng chịu ân huệ của Tô gia, nếu không Đức Phi cũng không biết.
Chuyện này tuyệt đối không đơn giản!
"Ý của nương nương là bảo điện hạ âm thầm phái người điều tra chuyện tối qua, xem tối qua bệ hạ xuất cung đi đâu, gặp ai, sao lại bị thương." Bích Diên nói.
"Phiền ngươi đi một chuyến, còn nhờ ngươi trở về nói với mẫu phi, ta biết nên làm thế nào."
"Nếu đã như vậy, nô tỳ cáo từ trước." Bích Diên hành lễ.
"Ta sai người tiễn ngươi."
Nói xong, Triệu Húc gọi người vào tiễn Bích Diên đi.
...
"Lúc nãy ta tới, hình như nghe hạ nhân nói trong phủ đệ này có người ở?" Ra ngoài, Bích Diên làm như vô tình hỏi thăm.
"Chắc Bích Diên tỷ tỷ nghe lầm rồi." Hạ nhân tiễn Bích Diên cười đáp, "Nơi này là phủ đệ của điện hạ, ngày thường chỉ có điện hạ tới nghỉ chân một chút. Sao có thể có người khác vào ở?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.