Đây là cơ hội duy nhất để nàng lấy được ngọc linh chi chín lá.
"Đứng lại!" Triệu Húc gọi một tiếng.
Nhưng Vân Trân không hề quay đầu, cứ thế chạy vào trong.
Thị vệ tuần tra bên ngoài đã vây quanh bên này, bất cứ lúc nào cũng có thể xông tới. Theo lý thuyết, Triệu Húc nên nhân cơ hội này rời đi.
Dù sao, hắn và Vân Trân chỉ có hiệp nghị miệng, không còn bất kỳ quan hệ nào khác, không đáng kéo mình vào. Nhưng...
Hắn quay đầu nhìn xuống dưới lầu, cuối cùng vẫn đuổi theo Vân Trân.
Thời điểm hắn đuổi kịp, Vân Trân đang tìm gì đó.
"Có manh mối không?" Triệu Húc hỏi.
"Không có."
"Ta tìm giúp ngươi."
Vân Trân thoáng cứng đờ, kinh ngạc nhìn hắn.
Có điều, sự việc khẩn cấp, nàng không có thời gian truy cứ, chỉ nói với Triệu Húc ngọc linh chi chín lá trông thế nào, sau đó hai người cùng tìm.
Khác với tầng hai và tầng ba, tầng bốn hình như thường xuyên có người tới.
Bên trong một nửa là đan dược, một nửa là dược liệu trân quý, ngay cả kim diệp hoàn hồn thảo cũng có, nhưng cố tình lại không thấy ngọc linh chi chín lá.
Thùng thùng thùng.
Đúng lúc này, bọn họ nghe tiếng có người lên lầu.
Không xong rồi!
Người của cấm vệ doanh đã tới!
"Mau rời khỏi đây!" Triệu Húc bắt lấy tay nàng, nói.
"Không được! Đã tới nơi này rồi, nô tỳ bắt buộc phải tìm được ngọc linh chi chín lá!" Vân Trân kiên trì.
Cho dù bị người của cấm vệ doanh phát hiện, nàng cũng phải nhân cơ hội lần này lấy được ngọc linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/987296/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.