"Vì sao?" Triệu Húc hỏi.
Vân Trân thấy hắn hiếm khi không mặt lạnh với nàng, liền giải thích một chút.
"Điện hạ có biết sách ở tầng hai này do ai sưu tầm không?" Vân Trân hỏi.
"Văn Nho Đế của tiền triều." Triệu Húc hỏi.
Hắn thích đọc sách, đã từng ở ngự thư lâu của hoàng gia nhìn thấy một quyển giới thiệu về Tàng Thư Lâu. Bên trong, nói về tầng thứ hai của Tàng Bảo Lâu này, sách ở đây đa phần đều do Văn Nho Đế của tiền triều thu thập.
Nhắc đến vị Văn Nho Đế này, đúng là người kỳ lạ.
Ông ta khi còn sống, thích sách như mạng.
Nếu ông ta sinh ra ở dân gian, khẳng định sẽ là một đại văn hào, đại học sĩ đọc nhiều sách.
Nhưng cố tình, ông ta lại sinh ra trong nhà đế vương.
Là đế vương một thế hệ, yêu sách như mạng cũng không phải một chuyện tốt.
Sau đó, lịch sử cũng đã chứng minh, tiền triều bắt đầu suy bại từ thời Văn Nho Đế.
...
Nhưng dù vậy, ông ấy vẫn để lại rất nhiều sách ở Tàng Bảo Lâu trong hoàng cung.
"Chuyện này có liên quan gì?" Triệu Húc hỏi.
Vân Trân cười cười: "Người yêu sách như vậy phần lớn đều có chút tật xấu. Vấn đề của Văn Nho Đế này có lẽ là quá tịch mịch. Ông ấy thích sách, nhưng người bên cạnh đều không hiểu được. Người trung thành mắng ông ấy mê muội mất cả ý chí, mắng ông ấy không phải hoàng đế đủ tư cách, nịnh thần thì ra sức khen tặng, lấy lòng, nhưng sự khen tặng và lấy lòng này rốt cuộc có phải thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/987288/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.