Dù nàng trả lời "Nguyện ý" hay "Không"...
Nàng đều đã bị ép vào đường cùng, không còn lựa chọn nào khác.
"Hôn sự của Thất hoàng tử là chuyện lớn, dù thế nào cũng nên thương lượng với Thấm Chiêu Nghi, mẫu phi của Thất hoàng tử đúng không? Còn cả Thịnh gia ở Lẫm Châu nữa, cũng nên phái người thông báo một tiếng. Nha đầu Thịnh gia này chẳng qua là một nữ oa, chuyện cưới gả lớn như vậy, dù thế nào cũng phải để phụ mẫu nàng ấy ra mặt, bản thân nàng ấy làm sao làm chủ được?" Đúng lúc này, bên cạnh truyền tới một giọng nói nhu hòa.
Vân Trân quay đầu, thấy Hiền Phi đứng lên, nói với mọi người.
Vương Hoàng Hậu nhíu mày: "Sao thế, bệ hạ tứ hôn cũng không được à?"
"Hoàng Hậu nói thế nào thì chính là thế đó." Hiền Phi nhàn nhạt trả lời, "Nhưng tứ hôn vốn là chuyện vui, là bệ hạ chúc phúc cho đôi tân nhân, hi vọng đôi tân nhân có thể hạnh phúc, bạch đầu giai lão. Nhưng nếu đã không phải lương duyên, chẳng phải sẽ hủy hoại hai người, còn cô phụ ý tốt của bệ hạ sao?"
"Ngươi..."
"Thần thiếp nói như vậy cũng là vì bệ hạ." Hiền Phi làm lơ ánh mắt âm trầm của Vương Hoàng Hậu, tiếp tục dùng giọng nhu hòa nói.
"Hoàng đế, con thấy sao?" Thái Hậu quay đầu nhìn hoàng đế.
Hoàng đế cau mày, nhìn nhi tử nhà mình ở bên dưới che chở phía trước Vân Trân.
Tuy Triệu Du là tên ngốc, mọi người cũng đều nói nó không được sủng ái, nhưng hoàng đế vẫn không quên được trước khi rơi xuống nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/987263/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.