"Đa tạ Ngọc Nhung công chúa." Vân Trân bị nàng ta nắm tay, uốn gối hành lễ.
"Thịnh cửu tiểu thư không cần nói như vậy." Triệu Ngọc Nhung cười nói, "Hơn nữa, thời điểm ta gặp Thịnh cửu tiểu thư, đã cảm thấy vô cùng thân thiết, giống như kiếp trước đã biết nhau. Nếu tiểu thư không chê, ta đây gọi tiểu thư một tiếng Vân Trân được không?"
"Được công chúa yêu thích là phúc phận của thần nữ, đương nhiên không dám ghét bỏ." Vân Trân đáp.
"Muội muội, muội thật sự nên đa tạ Ngọc Nhung công chúa." Thịnh Lang Hoàn nói, "Hôm nay trên tiệc mừng thọ của Thái Hậu nương nương, Ngọc Nhung công chúa được ban thưởng. Công chúa hậu ái, nói muốn tặng lại những thứ đó cho chúng ta, không chỉ vậy, còn tự mình đưa tới..."
Sau khi Triệu Ngọc Nhung dẫn người mang đồ tới, phát hiện chỉ có Thịnh Lang Hoàn và Liễu Hoán Hoán, liền tò mò hỏi Vân Trân.
Thịnh Lang Hoàn nói với nàng ta, muội muội nhà mình ra ngoài đi dạo.
Triệu Ngọc Nhung kinh ngạc, nói nơi này hoàng cung trọng địa, không phải ai cũng có thể tùy tiện đi dạo, nàng lại lần đầu vào kinh, nếu va chạm quý nhân thì không tốt.
Thịnh Lang Hoàn và Liễu Hoán Hoán nghe vậy, bắt đầu lo lắng.
Triệu Ngọc Nhung đề nghị, nàng ta có thể dẫn họ đi tìm người.
Thịnh Lang Hoàn và Liễu Hoán Hoán nghe thế, cảm kích không thôi.
Vì vậy mới có một màn Vân Trân nhìn thấy.
"Thì ra công chúa lo lắng cho thần nữ như thế, thần nữ thật sự sợ hãi." Vân Trân cúi đầu.
"Vân Trân, muội không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/987247/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.