Chương trước
Chương sau
Nhà của Lệ Vô Ngân vốn là phú hộ.
Nhưng lại vì một vài nguyên nhân, đắc tội hài tử của giáo chủ tiền nhiệm U Minh giáo.
Sau khi đứa bé kia trở thành giáo chủ của U Minh giáo, chuyện đầu tiên làm chính là tự tay giết cả nhà Lệ Vô Ngân.
Thời điểm ông ta tìm được hài tử Lệ Vô Ngân trốn trong ngăn tủ, vốn định giết hắn, diệt trừ hậu hoạn. 
Nhưng lúc ấy, lại bị cấp dưới ngăn cản.
Cấp dưới kia vừa mất một đứa con, cho nên không đành lòng giết chóc.
Giáo chủ tiền nhiệm nghe vậy, vẫn đưa một luồng chân khí vào người Lệ Vô Ngân.
Trẻ con bình thường sẽ vì đạo chân khí đó sống không quá một hai năm.
Theo sau, giáo chủ tiền nhiệm sai người ném Lệ Vô Ngân vào Thượng Thanh biệt trang không có nhân quyền. Tiếp đến, ông ta liền vội vàng xưng bá giang hồ, bỏ quên chuyện của hắn.
Qua năm năm, đột nhiên có một ngày, giáo chủ tiền nhiệm nhớ tới Lệ Vô Ngân.
Ông ta chỉ thuận miệng nhắc tới.
Người bên dưới lại nói, hài tử năm đó chưa chết, hắn còn sống!
Giáo chủ tiền nhiệm nghe xong, chấn động, tự mình tới Thượng Thanh biệt trang xem xét, không ngờ lại đứa bé năm xưa thật sự chưa chết!
Qua tìm hiểu, giáo chủ tiền nhiệm phát hiện đạo chân khí năm xưa ông ta đưa vào cơ thể Lệ Vô Ngân thế mà không hiểu lý do được Lệ Vô Ngân chuyển hóa cho bản thân dùng.
Giáo chủ tiền nhiệm vô cùng cao hứng.
Bởi vì điều này chứng minh, Lệ Vô Ngân là kỳ tài luyện võ trăm năm khó gặp.
Nhưng, hắn lại là nhi tử của kẻ thù.
Giáo chủ tiền nhiệm vừa cảm thán thiên phú của Lệ Vô Ngân, vừa không thể để hắn sống tự tại.
Vì thế, ông ta biến Lệ Vô Ngân thành vật thí nghiệm, ở trên người hắn thử nghiệm đủ loại võ công cổ quái.
Hắn như thế cũng giống như người nghiên cứu độc dược không ngừng dùng thử dược liệu trên người khác.
Có thể hình dung thân thể Lệ Vô Ngân bị ông ta phá hủy thế nào.
Lần nào, mọi người cũng cho rằng hài tử kia đã tới cực hạn.
Nhưng mỗi lần, hắn đều mang đến kinh hỉ cho họ.
Hắn lần lượt bò ra từ quỷ môn quan.
Cuối cùng, ngay cả giáo chủ tiền nhiệm cũng không thể không cảm khái sự ngoan cường của hắn.
...
Sau khi Vân Trân rời khỏi Thượng Thanh biệt trang, Lệ Vô Ngân cũng đi.
Nhưng rất nhanh, hắn đã bị giáo chủ tiền nhiệm bắt về núi U Minh.
Giáo chủ tiền nhiệm cương quyết nhận hắn làm đồ đệ.
Trước khi bọn họ gặp lại, chỉ trong một năm rưỡi ngắn ngủi, võ công của Lệ Vô Ngân đã có tiến bộ vượt bậc.
Giáo chủ tiền nhiệm mừng rỡ như điên, cho hắn làm thiếu chủ của U Minh giáo.
...
Sau đó, Lệ Vô Ngân trở thành giáo chủ.
Hắn tự tay giết giáo chủ tiền nhiệm, trở thành tân giáo chủ của U Minh giáo!
Trận chiến đó, Vân Trân cũng tham dự.
Nàng cung cấp thuốc độc cho Lệ Vô Ngân.
...
Nhưng xưa nay nàng chưa bao giờ nghĩ, giáo chủ tiền nhiệm năm đó lại như tên điên, không ngừng dùng Lệ Vô Ngân thực nghiệm các loại võ công, đưa vào người hắn chân khí của các môn phái khác nhau, hỗ trợ ông ta nghiên cứu.
Lệ Vô Ngân bị đối đãi như vậy, rốt cuộc đã mang đến thương tổn thế nào với hắn? Những thương tổn đó, những vấn đề đó đã giải quyết hết chưa?
...
Vân Trân không biết, nàng cũng không hỏi.
Bây giờ nhớ lại, thật hoang đường.
Mà lời Tiểu Thu nói, có lẽ là sự thật.
...
Nếu là sự thật...
Lệ Vô Ngân gạt nàng, vậy nàng phải làm gì đó cho hắn mới được...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.