Sau đó, Vân Trân đưa Triệu Du về gần Thấm Viên.
Tận mắt nhìn thấy nó vào trong, nàng mới yên tâm trở về.
Trên đường, Vân Trân lòng đầy tâm sự.
Lưu Vân Bạch và Thấm phu nhân...
Chẳng lẽ, Thấm phu nhân cũng là người của Lưu Vân Bạch?
...
Sau khi Vân Trân về Thính Tuyết Hiện, Quả Nhi hấp tấp chạy tớ.
Bang!
Nàng ấy đẩy mạnh cửa phòng.
"Trân Nhi! Xảy ra chuyện lớn rồi!"
Người còn chưa đứng vững, lời đã nói ra trước.
"Chuyện lớn gì?" Vân Trân ngồi bên cạnh bàn, nghe động tĩnh liền nhìn qua.
"Chuyện lớn chuyện lớn chuyện lớn!" Quả Nhi vội chạy tới, cầm lấy điểm tâm trên bàn, cắn một cái, lúc này mới nói, "Ta nói với ngươi, chỉ sợ ngươi không tin."
"Chuyện gì?" Vân Trân chỉ nhàn nhạt nâng mí mắt.
Quả Nhi không quá để tâm phản ứng lãnh đạm của nàng, chỉ nói: "Ta nói ngươi nghe, vương phi lại có nhi tử!"
"Cái gì?"
Lúc này, Vân Trân thật sự kinh ngạc.
Có điều, nàng lại cảm thấy Quả Nhi nói bậy nhiều hơn.
Nhi tử?
Vương phi đào đâu ra thêm một nhi tử?
Nếu thật sự có nhi tử, còn không che chở cho tốt, có thể để Quả Nhi biết được sao?
"A, trách ta không nói rõ ràng." Quả Nhi nhét phần điểm tâm còn lại vào miệng, mới kể, "Nhi tử của vương phi, không phải thân sinh của bà ấy, là con nuôi! Con nuôi ngươi hiểu không! Chính là nhận nuôi con của người khác, biến thành nhi tử của mình, sau đó truyền tông tiếp đại."
Cái gì?
Con nuôi?
Vân Trân mở to hai mắt.
Sau đó, Quả Nhi kể nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/987098/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.