Nhìn kiểu dáng xe ngựa kia không giống chủ tử của Ninh Vương phủ từ bên ngoài trở về.
Xa phu trông có vẻ mệt mỏi phong trần, hẳn từ nơi khác đi một quãng đường dài tới.
Vân Trân đứng cạnh vách tường cách đó không xa.
Rất nhanh, nàng liền thấy một thiếu niên y phục mộc mạt từ trên xe ngựa đi xuống.
Cho dù cách một khoảng cách, dáng người thiếu niên kia trong gió thu cũng phá lệ đĩnh bạc.
Sau khi thiếu niên xuống, trên chiếc xe phía sau co hai bà tử xuống theo, trong đó có một người Vân Trân cảm thấy quen mắt, hình như đã gặp ở đâu rồi.
Thiếu niên cùng bà tử đứng ngoài cổng một lúc, liền thấy La ma ma bên cạnh vương phi tươi cười ra tiếp đón.
Bọn họ nói với câu, La ma ma liền dẫn thiếu niên kia vào phủ.
Sau khi đám người đi rồi, Vân Trân mới bước ra, suy tư nhìn về phía cổng lớn.
...
Sau đó, nàng mang dược liệu tới thủy tạ trong rừng trúc.
Mặc Nhiễm nấu thuốc, Triệu Duẫn uống xong, liền ngủ.
"Trân Nhi, muội giúp ta nhiều như vậy, ta thật không biết nên cảm tạ muội thế nào." Thời điểm Mặc Nhiễm tiễn nàng ra ngoài, kéo tay nàng, nói, "Vốn dĩ lúc ở Thượng Thanh biệt trang muội đã cứu ta, ta nên ở lại bên cạnh Lan phi nương nương báo đáp muội. Nhưng ta..."
"Tỷ đừng nói như vậy. Trước mắt chữa khỏi cho Tam thiếu gia mới là việc cấp bách."
Mặc Nhiễm nghe thế, trên mặt lộ nét đau thương.
"Hiện giờ, vương phi đã từ bỏ Tam thiếu gia." Vân Trân nói, "Lan phi nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/987096/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.