Chương trước
Chương sau
Lão phu nhân Liễu gia và đương kim Thái Hậu cùng bối phận, hai người lại là chị em dâu, quan hệ đương nhiên không bình thường. Hơn nữa với uy danh của Trấn Bắc Hầu phủ, phàm là quý nhân trong kinh thành, vào thọ thần của Liễu lão phu nhân đều tới tặng hạ lễ.
Bọn họ mặc kệ người ta có mời hay không, dù sao đến gửi tâm ý là được.
Hôm nay, Ninh Vương cũng dẫn theo các chủ tử của Ninh Vương phủ tới Trấn Bắc Hầu phủ mừng thọ.
Lúc ấy Vân Trân quét tước ở hậu viện nên không biết, chờ nàng trở về, mẫu tử Tô trắc phi đã đi.
"trân Nhi, ngươi nói xem lần này nương nương dẫn thiếu gia đi Trấn Bắc Hầu phủ mừng thọ Liễu lão phu nhân, liệu có nhân cơ hội này quyết định hôn sự của thiếu gia và Liễu tiểu thư không?"
Vân Trân vừa về phòng, còn chưa kịp uống miếng nước, Quả Nhi đã chạy tới tám chuyện.
Quả Nhi nói xong, tay Vân Trân cầm ly nước hơi dừng một chút.
"A, cũng không biết tính tình vị Liễu tiểu thư kia thế nào? Ở chung được không? Nếu giống biểu tiểu thư Tô gia, vậy thì xong rồi..." Quả Nhi cũng không thật sự muốn nàng trả lời, chỉ lo tiếp tục.
Liễu tiểu thư sao?
So với Tô Thanh Loan trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, hoàn toàn là hai người có tính cách khác nhau.
Tính tình hào sảng, làm việc trực tiếp, tuy ánh mắt có đôi khi sắc bén, nhưng chắc là dễ ở chung...
Thời điểm Quả Nhi nói, trong lòng Vân Trân lặng lẽ nghĩ.
Hôm ấy sau khi trở về, nàng cẩn thận suy nghĩ biến hóa trong lòng lúc ở trại nuôi ngựa.
Nàng sợ dĩ như vậy có lẽ vì quen Triệu Húc đã lâu. Tuy rằng có đôi khi có thể cảm giác hắn đã trưởng thành, nhưng đa số thời điểm, Triệu Húc ở trong mắt nàng vẫn là "hài tử". Bởi vậy, đột nhiên nghe nói chuyện Triệu Húc và Liễu Trản Anh nghị thân, nàng cảm thấy khiếp sợ, khó chấp nhận cũng là bình thường.
Tin rằng không bao lâu nữa, nàng sẽ bình tĩnh lại.
Vân Trân nghĩ như thế.
...
Chủ tử trong Ninh Vương phủ không ở đây, việc hạ nhân phải làm cũng ít đi.
Nhưng vừa đến buổi chiều, Bích Diên gấp gáp trở về, tìm tới Vân Trân.
"Ngươi lập tức thu dọn đồ đạc cùng ta tới Trấn Bắc Hầu phủ." 
Nói xong, Bích Diên cũng không cho nàng bao nhiêu thời gian, liền vội vã đưa nàng tới Hồi Xuân Đường. Trên đường đi, Vân Trân mới biết đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra buổi trưa, Liễu lão phu nhân đang định tới hậu viện nghe kịch, nhưng vừa đứng dậy đi chưa được mấy bước lại đột nhiên ngất xỉu, hôn mê bất tỉnh. Đại phu giỏi đều đến xem, ngay cả thái y của Thái Y Viện cũng tới, đều không tra ra nguyên nhân bệnh của Liễu lão phu nhân.
Vương gia đã phái người vào cung mời Bạch Tà, mà Ninh Vương cũng sai Lưu Vân Bạch gọi Quỷ Diện bà bà tới.
Tô trắc phi lo tới cuối cùng, là Vương gia hoặc người của Lưu Vân Bạch cứu tỉnh Liễu lão phu nhân. Nếu như vậy thì không tốt. Đặc biệt là Lưu Vân Bạch, nếu Lưu Vân Bạch cứu được Liễu lão phu nhân, chỉ sợ hôn sự giữa Triệu Húc và Liễu Trản Anh sẽ khó tiến hành.
Tô trắc phi không muốn nhìn thấy trường hợp đó xuất hiện, nên bảo Vân Trân lấy thân phận Vân đại phu tới Trấn Bắc Hầu phủ xem bệnh cho Liễu lão phu nhân.
Vân Trân tới Hồi Xuân Đường, thay y phục của Vân đại phu, lại đội mũ có rèm che trên đầu, che khuất cả gương mặt. Sau khi xác nhận cho dù là người quen đứng trước mặt cũng không thể nhìn ra thân phận của nàng xong, Bích Diên mới dẫn nàng tới Trấn Bắc Hầu phủ.
Chờ các nàng tới nơi, vào viện của lão phu nhân, mới biết Bạch Tà đã tới.
Mà trước khi các nàng tiến vào, Bích Diên còn chưa kịp bẩm báo Tô trắc phi, Lưu Vân Bạch cũng dẫn theo Quỷ Diện bà bà khoác áo choàng đen tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.