Chương trước
Chương sau
Thời điểm nàng thuật lại, Ngụy Thư Tĩnh vẫn luôn lẳng lặng nghe.
Chờ nàng kể đến đêm đó, bị Nha Sát đưa tới phủ của Lại Bộ Thị Lang, bị ép hạ độc Ninh Vương...
Chờ kể xong chuyện này, nàng cảm thấy cả người nhẹ nhàng đi không ít.
Gần đây nó luôn là tảng đá đè nặng trong lòng nàng, dường như theo quá trình nàng kể lại mà biến mất.
"Lưu Vân Bạch tâm cơ thâm trầm, làm người giảo hoạt. Từng cái bẫy bày ra, phía sau liền có vô số cái bẫy chờ sẵn." Nói tới đây, Vân Trân thở dài, "Có điều, đi đến bước đường hôm nay cũng là do muội gieo gió gặt bão. Nếu không phải lúc trước muội quá tự tin, cho rằng có thể ứng phó hấn, vậy..."
"Đây không phải lỗi của muội." Ngụy Thư Tĩnh nắm lấy tay nàng đặt trên bàn, nhẹ giọng, "Không ai có thể đề phòng rắn độc nấp dưới lá cây."
"Nhưng huynh đã từng nhắc nhở muội." Vân Trân nhíu mày.
Đã từng có thời điểm Ngụy Thư Tĩnh nhắc nhở nàng, không thể tiếp xúc với Lưu Vân Bạch.
"Nhưng khi ấy ta không lấy ra được chứng cứ chứng minh lời ta nói."
Lúc ấy y chỉ dựa vào trực giác, cảm thấy Lưu Vân Bạch này tâm thuật bất chính.
"Để ta thay muội giết hắn." Ngụy Thư Tĩnh đột nhiên nói.
"Không thể!" Vân Trân trở tay bắt lấy tay Ngụy Thư Tĩnh, kinh hoảng nói, "Ngụy đại ca, sở dĩ muội lựa chọn kể huynh nghe những chuyện này là vì muội tin huynh sẽ không xúc động hành sự. Nếu Ngụy đại ca muội thay muội mạo hiểm ám sát Lưu Vân Bạch, sau này muội sợ là không dám nói gì với huynh nữa."
Thấy Vân Trân hoảng loạn, Ngụy Thư Tĩnh đành phải từ bỏ ý định ám sát.
"Được, ta hứa với muội." Ngụy Thư Tĩnh gật đầu, "Nhưng ta phải giúp muội làm gì đó."
Vân Trân thấy y đồng ý, thở phào nhẹ nhõm, đồng thời rút tay về, cầm lấy ly trà trước mặt, nghĩ nghĩ.
"Hiện tại muội đúng là có chuyện muốn làm phiền Ngụy đại ca." Vân Trân hít sâu một hơi, nói.
...
Gần đây nàng luôn tìm cơ hội tiếp cận nơi ở của cao thủ dùng độc thần bí kia.
Nhưng nơi đó luôn có cao thủ âm thầm bảo vệ. . ngôn tình tổng tài
Vân Trân mãi vẫn không tìm được cơ hội.
Hiện tại, nếu được Ngụy Thư Tĩnh hỗ trợ, giúp nàng dẫn dụ cao thủ rời đi, vậy nàng có thể thừa dịp khe ở này tiến vào viện, điều tra thân phận của cao thủ dùng độc.
Nếu có cơ hội, giải quyết luôn một thể.
Đương nhiên, nàng không nói với Ngụy Thư Tĩnh ý tưởng sau của mình, chỉ nhờ Ngụy Thư Tĩnh dẫn dụ kẻ trong bóng tối đi chỗ khác.
Ngụy Thư Tĩnh nghe xong, gật đầu đồng ý.
Sau đó, bọn họ lại xác định thời gian, hẹn đêm nay tụ họp vào giờ Tý.
...
Lúc này, Triệu Húc mới từ Quốc Tử Giám trở về.
Trên đường, hắn bắt gặp một sư phụ già nặn tượng đất. Tay nghề của sư phụ kia không tồi, Triệu Húc nhất thời hứng khởi, nhờ ông ấy nặn tượng đất Vân Trân.
"Vân Trân" được nặn ra sinh động hoạt bát, vô cùng đáng yêu.
Triệu Húc thấy, yêu thích không rời tay.
Muốn tặng cho Vân Trân, lại có chút luyến tiếc.
Vì thế, hắn dứt khoát nhờ sư phụ nặn thêm tượng đất của hắn.
Nhưng nặn xong, hắn lại ngại tặng tượng đất của mình cho Vân Trân, như vậy thật sự quá lộ liễu.
Cuối cùng, vẫn là Nguyên Bảo giúp hắn đưa ra chủ ý, dứt khoát giữ tượng đất Trân Nhi và thiếu gia lại, nặn thêm tượng đất Hắc đại nhân tặng cho nàng.
Có thể khiến nữ hài tử vui vẻ, cũng không làm Triệu Húc cảm thấy quá trực tiếp.
Triệu Húc nghe vậy, cảm thấy rất ổn, liền nhờ sư phụ kia nặn cho thêm cho hắn tượng đất Hắc đại nhân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.