Chương trước
Chương sau

Quan hệ phụ tử?
Vân Trân nghi hoặc nhìn Tô trắc phi?
Nếu ở thế giới trước của nàng, có thể dùng DNA để kiểm tra quan hệ cha con.
Nhưng ở thế giới này...
Lấy máu nghiệm thân trong phim truyền hình không thể thực hiện được, có điều, nàng từng nghe sư phụ nói, ở phương Bắc có một loại thảo dược có công dụng này.
Chỉ là, thảo dược kia rất khó tìm, sư phụ cũng chỉ gặp qua trong một quyển sách cổ, cuối cùng có thật sự dùng được hay không, ngay cả sư phụ nàng cũng không dám chắc chắn.
Tô trắc phi bảo nàng miêu tả thảo dược đó, liền lập tức phái người đi tìm.
...
Tô trắc phi ra khỏi viện của Tô trắc phi, vẫn luôn cau mày.
Đang êm đẹp, sao Tô trắc phi lại hỏi vấn đề này?
Bà ta muốn kiểm tra ai?
Bà ta và Triệu Húc?
Hay là...
Trong nháy mắt đó, không biết vì sao, nàng lại nghĩ tới Lưu Vân Bạch và Ninh Vương.
Không, chắc là không phải.
Vân Trân lắc đầu.
Lạ qua hai ngày, Triệu Ngọc Dao từ chùa miếu trở về.
Ngày đó, Vân Trân trùng hợp quét dọn ở tiền viện.
La ma ma kích động dẫn Triệu Ngọc Dao tới viện của Ninh Vương dập đầu.
"Bái kiến Đại tiểu thư!"
"Bái kiến Đại tiểu thư!"
...
Nơi Triệu Ngọc Dao đi qua, bọn hạ nhân quỳ đầy đất.
Vân Trân cũng quỳ gối trong đám người.
Vốn tưởng rằng Triệu Ngọc Dao sẽ giống trước kia, không coi ai ra gì mà rời đi. Kết quả không ngờ, nàng ta thế mà dừng lại, tươi cười nhìn bọn họ, nói: "Dưới đất lạnh, mọi người mau đứng lên."
Vừa dứt lời, mọi người đều mang dáng vẻ "Đại tiểu thư bị thứ gì ám vào người."
"Đại tiểu thư kêu các ngươi đứng lên, các ngươi mau đứng lên đi!" La ma ma quát lớn.
"A, La ma ma!" Triệu Ngọc Dao đè tay La ma ma lại, dịu dàng nói, "Đừng dọa bọn họ!"
La ma ma cười cười, đưa mắt ra hiệu, bọn họ nhân vội vã đứng lên.
Triệu Ngọc Dao thấy vậy, vừa lòng cười: "La ma ma, chúng ta đi thôi."
Nói xong, nàng ta dẫn người rời đi.
"Trời ạ! Đại tiểu thư làm sao vậy?"
"Cảm giác như đã biến thành người khác!"
"Đúng vậy, ta cũng không nhận ra."
...
Triệu Ngọc Dao vừa đi, nha hoàn trong viện lập tức nghị luận.
Vân Trân nhìn bóng lưng Triệu Ngọc Dao đã đi xa, có chút ngây dại.
Vừa rồi thời điểm Triệu Ngọc Dao nhìn nàng, thế mà mỉm cười, thật giống như tĩnh tu trong chùa khiến nàng ta thay đổi tính cách.
Nhưng, có câu tục ngữ nói thế nào nhỉ?
Có chuyện khác thường thì ắt có quỷ!
Mặc kệ Triệu Ngọc Dao thật sự trở nên tốt hơn hay vẫn ương ngạnh như trước...
Nàng đều phải cách xa nàng ta một chút.
...
Cùng ngày trở về, Triệu Ngọc Dao tới từng viện bái phỏng các nương nương phu nhân trong phủ.
Ninh Vương biết được, vô cùng cao hứng, khen nàng ta hiểu chuyện.
Mà thời điểm nàng ta tới thỉnh an Tô trắc phi, vừa lúc gặp Tô Thanh Loan. Hai người vừa gặp như đã quen lâu, rất nhanh trở thành bằng hữu khuê trung.
"Sao Thanh Loan tiểu thư có thể làm bằng hữu với Đại tiểu thư chứ?" Quả Nhi càu nhàu, "Tuy hiện tại Đại tiểu thư trông có vẻ đã tốt hơn, nhưng ai có thể bảo đảm nàng ta duy trì bộ dáng này được bao lâu? Một người nhu nhược như Thanh Loan tiểu thư... A..."
Đúng vậy, sao có thể trở thành bằng hữu?
Rõ ràng tính cách hai người đối lập như vậy...
Mấy hôm trước, Tô Thanh Loan gọi nàng tới phòng, lại hỏi vấn đề ở Kỳ Sơn.
Đáp án của Vân Trân vẫn giống lúc trước.
Tô Thanh Loan nghe xong, trầm mặc một hồi, mới cho nàng rời đi.
Lúc đi, nàng còn nghe nha hoàn Hỉ Nhi hỏi nàng ấy vì sao lại muốn nàng.
Đúng vậy, Vân Trân cũng rất muốn hỏi.
Nhưng sau đó Tô Thanh Loan nói gì, nàng không thể nghe rõ...
...
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Trong nháy mắt đã tới đại thọ của Ninh Vương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.