Chương trước
Chương sau
Triệu Húc sốt ruột?
Không phải Triệu Húc hận nàng sao?
Vân Trân mê mang.
"Đó là đương nhiên!" Quả Nhi liếc nhìn nàng, "Nếu thiếu gia không lo lắng, sao có thể trở về nhanh như vậy? Đó là phố Đông, không phải cổng lớn."
"Ta... Ta không phải..."
Vân Trân há miệng thở dốc, chợt phát hiện không thể giải thích rõ với Quả Nhi. Nghĩ nghĩ, nàng quyết định tìm thời gian, trịnh trọng nói đa tạ Triệu Húc.
"Đúng rồi, sao Liễu phi nương nương lại trúng độc này?" Quả Nhi hỏi.
Nghĩ tới chuyện đó, Vân Trân nhíu mày, đem tiền căn hậu quả kể lại một lần. . Truyện Thám Hiểm
"Thật không ngờ nàng ta là người như vậy! Đúng là đáng giận!" Nghe xong, Quả Nhi mắng Thúy Vân hồi lâu, lại hỏi, "Vậy vì sao nàng ta lại hại ngươi?"
Vì sao?
Vân Trân cười lạnh trong lòng.
"Có lẽ muốn tiên hạ thủ vì cường chăng!" Vân Trân nói.
Năm đó, Thúy Vân thu mua người bên trên, khiến "Trân Nhi" thay nàng ta theo đoàn người Tô trắc phi tới Nam Hoang. Hiện tại nàng êm đẹp trở về, Thúy Vân sợ bị nàng trả thù, cho nên tiên hạ thủ vi cường, muốn mượn tay Liễu trắc phi diệt trừ nàng.
Thúy Vân đúng là biết tính toán.
Hôm nay nếu không phải Triệu Húc gấp gáp trở về, nếu không phải vừa lúc "đan ngứa" kia đại phu trong kinh thành không giải được, chỉ sợ hiện tại, nàng sớm đã là một khối thi thể.
...
Nửa ngày sau, Ninh Vương phủ cực kỳ náo nhiệt.
Liễu trắc phi sai người đưa thi thể của Thúy Vân tới Như Ý Hiên nơi vương phi ở. Sau đó đã xảy ra chuyện gì, Vân Trân không rõ lắm, chỉ nghe Quả Nhi thăm dò từ bên ngoài về kể, nói là Như Ý Hiên "náo nhiệt đến tàn nhẫn", đồ đạc rơi đầy đất, thậm chí còn có lời đồn Liễu trắc phi và vương phi đánh nhau.
Thời điểm kể tới đây, Quả Nhi vô cùng hưng phấn.
Có điều, Vân Trân lại cảm thấy cách nói "đánh nhau" này có hơi khoa trương. Cùng lắm thì chỉ tát nhau?
Cuối cùng, chuyện này kinh động tới Ninh Vương.
Ninh Vương vội vã từ bên ngoài trở về, không ngờ "trò hài" này không chỉ không kết thúc, ngược lại dưới sự châm ngòi của Cơ phu nhân, càng diễn càng ác liệt.
Liễu trắc phi nhận định vương phi Thúy Vân tới bên cạnh bà chính là muốn hạ độc hại chết mà, đòi vào cung tìm tỷ tỷ cùng cô mẫu của bà làm chủ.
Vương phi lại kiên trì, bà ta căn bản không quen biết Thúy Vân nào cả, cho dù nháo đến ngự tiền, bà ta cũng không sợ.
Lúc sau, hai người nháo thế nào lại kéo tới chuyện Nhị thiếu gia rơi xuống nước bỏ mình mùa hè năm nay cùng Tam thiếu gia ngã ngựa tàn chân trước đó.
Hai bên khắc khẩu, không ai chịu nhường ai. Cuối cùng phiền muộn không thôi vẫn là Ninh Vương. Vì muốn thanh tịnh, Ninh Vương trực tiếp dẫn theo Cơ phu nhân trốn ra ngoài.
"Tóm lại là Liễu trắc phi trực tiếp ném thi thể của Thúy Vân ngay trước cửa Như Ý Hiên. Nghe nói hiện tại, người đã theo hạ nhân về Liễu gia. Mà chỗ vương phi, sau đó cũng nổi trận lôi đình một hồi..." Quả Nhi hưng phấn nói.
"Vậy thi thể của Quả Nhi thì sao?"
"Đương nhiên là ném vào bãi tha ma."
Nghe Quả Nhi nói, Vân Trân thầm thở dài trong lòng.
Nàng vốn còn muốn cân nhắc làm thế nào báo thù cho nguyên thân.
Kết quả không ngờ tự Thúy Vân đi tìm đường chết, chủ động đưa tới cửa.
Cứ như vậy, cũng coi như báo thù cho nguyên thân.
Hi vọng nàng ấy ở dưới chín suối có thể an giấc ngàn thu.
Đúng lúc này, Xuân Miêu từ bên ngoài tới, nói Tô trắc phi đã trở về, bảo nàng qua đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.