Chương trước
Chương sau
"Biết chữ không?" Tô trắc phi hỏi.
"Biết một ít." Vân Trân trả lời.
"Vậy thì tốt." Nói xong, Tô trắc phi đưa nàng hai quyển sách.
Vân Trân nhận lấy, khi nàng nhìn thấy tên sách, không khỏi ngây ra.
Dịch dung tâm kinh và Tướng mạo học?
"Mang về đọc kỹ, chỗ nào không hiểu thì tới hỏi ta. Ba ngày sau, ta sẽ kiểm tra ngươi." Tô trắc phi nói.
Vân Trân gật đầu: "Nô tỳ đã biết."
...
Vân Trân cầm hai quyển sách về phòng.
Triệu Húc bên kia đã gặp được Xích Phong cư sĩ, nói rõ ý đồ.
Quan Lâm Hải nghe xong, hỏi hắn ba vấn đề.
Thứ nhất, tại sao muốn bái ông ấy làm sư?
Triệu Húc trả lời không chút cẩu thả: "Nghe nói tiên sinh là đại nho đương thời, có đại tài thiên hạ. Vì thế, Triệu Húc muốn học bản lĩnh của tiên sinh, cho dù chỉ học bảy tám phần cũng đã được lợi rất nhiều."
Quan Lâm Hải nghe vậy, vuốt chòm râu bạc: "Mấy câu ngươi nói, mỗi ngày lão phu đều nghe mấy lần. Lão phu hỏi ngươi, ngươi nói lão phu có đại tài thiên hạ, vậy hiện tại chỗ lão phu có thuật mưu sĩ, thuật dẫn binh, còn có thuật đế vương. Ngươi, muốn học loại nào?"
Ngụy Thư Tĩnh đứng cạnh Triệu Húc nhíu mày. Người hầu phía sau Quan Lâm Hải cũng lộ vẻ kinh ngạc. Đương nhiên, bọn họ đều không ngờ Quan Lâm Hải sẽ hỏi vấn đề này.
Thuật mưu sĩ, thuật dẫn binh còn có thể hiểu.
Nhưng thuật đế vương, đâu phải ai cũng có thể học?
Nhìn ra thiên hạ, chỉ có đế vương ngồi trên bảo tọa mới đủ tư cách/
Đồng tử Triệu Húc khẽ mở.
Rất nhanh, hắn liền trả lời: "Thân phận Triệu Húc đặc biệt, chỉ sợ không thể làm mưu sĩ. Vì vậy thuật mưu sĩ vô dụng với Triệu Húc. Đối với thuật dẫn binh, Triệu Húc cũng có hứng thú, có thể học tập một chút. Còn về thuật đế vương..." Nói đến đây, Triệu Húc dừng lại, ngước mắt nhìn lão nhân lão đầu trước mặt, "Tiên sinh cho rằng Triệu Húc có thể học sao?"
Trong chớp mắt, vấn đề này lại vứt cho Quan Lâm Hải.
Quan Lâm Hải nghe xong, ban đầu là sửng sốt, ngay sau đó lại cười.
"Thú vị, thú vị. Có điều ngươi hiện tại chỉ có thể học đạo của học sinh. Còn về những chuyện khác, phải xem tạo hóa của ngươi."
Dứt lời, ông sai người hầu dẫn đoàn người Triệu Húc đi nghỉ ngơi.
Ra khỏi nhã thất, Triệu Húc và Ngụy Thư Tĩnh nhìn nhau.
Xem ra cửa thứ nhất, qua rồi.
...
Từ chỗ Tô trắc phi trở về, sau khi lấy hai quyển Dịch dung tâm kinh và Tướng mạo học, Vân Trân dùng hết thời gian có khả năng để nghiên cứu.
Tô trắc phi nói ba ngày sau sẽ kiểm tra nàng.
Đây chắc chắn là không phải kiểm tra đơn giản, mà là một loại khảo nghiệm khác.
Nàng không biết Tô trắc phi rốt cuộc muốn khảo nghiệm nàng cái gì, nàng chỉ biết, nàng đã không còn đường lui. Khảo nghiệm kế tiếp, nàng bắt buộc phải thông qua toàn bộ.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Nháy mắt đã tới ngày Tô trắc phi kiểm tra.
Tô trắc phi ngồi bên trên, tay cầm hai quyển Dịch dung tâm kinh và Tướng mạo học.
Vân Trân đứng bên dưới theo quy củ.
"Ghi nhớ hết chưa?" Tô trắc phi hỏi.
"Vâng." Vân Trân gật đầu.
Tô trắc phi gác hai quyển sách lên bàn, nói: "Vậy từ đầu tới cuối, đọc ta nghe một lần."
Hả?
Tô trắc phi không cần xem sao?
Vân Trân kinh ngạc nhìn qua, rất nhanh hoàn hồn, bắt đầu đọc từ Dịch dung tâm kinh.
...
Cuối cùng, Vân Trân cũng đọc hết hai quyển sách không sót một chữ, lúc này mới qua ải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.