Lý Chấp và Triệu Hải tới chỗ thống lĩnh.
Đối với rất nhiều thị vệ mà nói, đó thật sự là việc tốt, nhưng với Lý Chấp lại không phải.
Thống lĩnh thế mà điều hắn và Triệu Hải đi theo bảo vệ vị Hoàng Quý Phi nương nương kia.
"Đúng là việc tốt." Hộ vệ mới từ bên trong ra, không nhịn được mà nói với Lý Chấp.
"Có gì tốt hả?" Lý Chấp lộ vẻ uể oải ỉu xìu.
"Sao lại không tốt?" Triệu Hải nói, "Thống lĩnh điều chúng ta đi theo bảo vệ Hoàng Quý Phi nương nương, vậy chứng minh chúng ta có cơ hội nhìn thấy Hoàng Quý Phi nương nương.
Chỉ cần lộ mặt với Hoàng Quý Phi nương nương, chúng ta chắc chắn tiền đồ vô lượng."
Càng nói, Triệu Hải càng hưng phấn.
Nhưng Lý Chấp đứng cạnh lại chẳng có hứng thú.
Nói đúng hơn là, hắn đang bực bội.
Hắn rất có thành kiến với Thịnh Hoàng Quý Phi.
Trước đây chỉ bảo hắn làm thị vệ bình thường, hắn đã không kiên nhẫn.
Hiện tại, lại kêu hắn cả ngày đi theo bảo vệ người kia, Lý Chấp sợ không khống chế được thành kiến của mình, làm ra chuyện khác người.
"Nè, huynh đệ! Sao còn mặt ủ mày ê thế?" Triệu Hải vỗ vai Lý Chấp một cái, "Ngươi rốt cuộc đang buồn bực gì hả? Người đó là Hoàng Quý Phi nương nương, là nữ nhân được bệ hạ sủng ái nhất trong thiên hạ này.
Nếu ngươi được nàng ấy ưu ái, nói không chừng chuyện của ngươi và người trong lòng ngươi sẽ thành."
"Người trong lòng gì hả? Ngươi đừng nói hươu nói vượn!" Lý Chấp phản bác.
Triệu Hải tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/4423443/chuong-1828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.