"Không cần giải thích." Vân Trân nói.
Nghe đáp án của nàng, sắc mặt Triệu Húc trở nên dữ tợn.
Hắn vừa hận, vừa giận, vừa không cam lòng, lại ghen ghét.
"Không cần giải thích? Hay cho một câu không cần giải thích!" Triệu Húc nhìn Vân Trân.
Giờ phút này, hắn đã hoàn toàn không khống chế được cảm xúc của mình, "Nhưng nếu trẫm một hai muốn nghe Hoàng Quý Phi giải thích thì sao? Hoàng Quý Phi, trẫm muốn nghe nàng giải thích! Tất cả việc này, trẫm cảm thấy trẫm cần nàng giải thích!"
Vân Trân nhìn hắn, sau đó nhìn Tô Thái Hậu.
Ánh mắt nàng và Tô Thái Hậu chạm nhau.
Từ nơi đó nàng nhìn thấy thắng lợi.
Lúc này, Tô Thái Hậu như người chiến thắng, đứng ở vị trí cao cao tại thượng đắc ý nhìn xuống nàng
Đúng vậy, bà ta nên đắc ý.
Bởi vì mọi việc đều nằm trong kế hoạch của bà ta.
Thậm chí kế hoạch của bà ta còn nhiều hơn dự đoán của Vân Trân.
Ví dụ như, bắt người của bộ lạc Sư Thứu lại.
Bọn họ khiến nàng cho rằng những người đó đã chạy trốn.
Nhưng trên thực tế, không có.
Những người đó không chạy trốn được.
Trước khi đào tẩu, bọn họ đã bị bắt lại.
Hiện giờ, nhân chứng vật chứng có đủ, cho dù Vân Trân muốn phản bác cũng không phản bác được.
Hơn nữa người tới khách điếm là tâm phúc của Triệu Húc.
Là tâm phúc của Triệu Húc tự mình đưa nàng từ khách điếm về.
Đây đều là sự thật, nàng không thể giải thích.
Bởi vì ngay từ đầu Tô Thái Hậu đã đoán được sau khi nàng nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/4423440/chuong-1825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.