Sau khi Thu Nguyệt Khê tỉnh thì trời đã sáng, đầu lại đau dữ dội, đột nhiên nhớ tới chuyện tình chấn động ngày hôm qua, giống như giấc mơ nhưngcũng lại rất giống thật sự.
Đương nhiên, nếu nằm mơ thì tốt rồi, nhưng nếu là thật sự...
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Nạp Lan Lạc ngày hôm qua lại bồi hồitrong đầu nàng, "Thu Nguyệt Khê, trước khi trời tối phải cho gia biếtđáp áp của người, nếu làm cho gia không hài lòng, ngươi nên chuẩn bị tốt cái chết của mình đi!"
Di...toàn thân Thu Nguyệt Khê lạnh run,hôm qua thật sự nàng đã nói cho hắn biết rồi sao? Nếu thật sự là nàngvẫn chưa nói, thì nàng sẽ chết không có đất chôn thây rồi? Còn nếu đãnói, vậy...chẳng phải là sẽ quá mất mặt hay sao?
Đang lúc nàngsuy đi nghĩ lại, Thu Nguyệt Lạc nghiêm mặt bưng chén đẩy cửa vào, lúcnày nàng mới phục hồi tinh thần lại, thì ra là nàng đang ở nhà của mình.
Nàng gõ gõ cái đầu nhỏ, hàm hàm hồ hồ hỏi, "Ta...ta hôm qua trở về sao? Tại sao ta lại trở về chứ?"
"Ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta sao?" Thu Nguyệt Lạc đem chén đưa đến trước mặt nàng, lạnh lùng nói, "Uống đi"
"Thu Nguyệt Lạc, đây là độc dược sao?" Thu Nguyệt Khê hỏi ngược lại.
"Dạ, dạ, dạ..là độc dược chết người đó!" Thu Nguyệt Lạc tức giận nói, "Mộtnữ tử, uống rượu...uống thành cái bộ dạng đức hạnh này, ta hảo tâm nấucho ngươi chén canh giải rượu, ngươi còn sợ có độc hả?"
ThuNguyệt Khê không cam lòng, chỉ có thể tiếp nhận chén canh giải rượu,liền nghe được Thu Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-cap-thap/122213/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.