Sắc mặt Nạp Lan Lạcđột nhiên tối sầm, không biết Vương Hà này rốt cuộc là người phương nàomà lại có thể làm cho Thu Nguyệt Khê rối rắm như vậy, trong lòng hắn tất nhiên là không vui, hắn kiêu ngạo hất tay nàng ra nói, "Thu Nguyệt Khê, ta mệt rồi, chúng ta trở về thôi"
Thu Nguyệt Khê làm sao có thểnhìn ra hắn có chỗ nào không vui, điềm nhiên gật đầu, "A Lực, ngươi đưaNạp Lan Lạc trở về đi, ta sẽ cùng với tiểu Hồng đi Xuân Hương đường"
Vừa nghe xong, sắc mặt Nạp Lan Lạc càng trở nên trầm trọng, nếu không phảilúc này hắn đang đeo mặt nạ, thì ai ai cũng sẽ biết hiện thời hắn đằngđằng sát khí, nghiến răng nói, "Không được, ta muốn ngươi đưa ta về"
Thu Nguyệt Khê trợn mắt, "Uy, ngươi vừa bị lừa đá rồi phải không? Ngươi không nhìn thấy ta có việc riêng phải làm sao?"
"Thu Nguyệt Khê, người kia và gia ai trọng yếu hơn? Hắn rốt cuộc là ngườiphương nào mà ngươi chẳng thà vứt bỏ gia cũng phải đi tìm người đó?"
Nạp Lan Lạc rốt cuộc cũng không nhịn được mà bộc phát ra, từ lúc ban đầu,trước mặt Thu Nguyệt Khê hắn chưa bao giờ tự xưng "Gia", hôm nay, hắnthật hận mình không thể bắt buộc nàng, trói nàng ở lại bên cạnh hắn, đểnàng không thể đi tìm Vương công tử, Trương công tử nào đó.
"Gia? Gia là gì?" Thu Nguyệt Khê mờ mịt.
Thế nhân thường nói, người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc lúc nào cũngtỉnh táo, tiểu Hồng xem như đã nhìn ra, Nạp Lan công tử nhất định là ômbình dấm chua rồi, nên hảo tâm giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-cap-thap/122209/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.