Chào buổi sáng, anh Tử Nhiêu!
Hôm nay thời tiết đặc biệt đẹp, ánh nắng ấm áp chiếu lên mình, thật thoải mái.
Hôm nay em lại muộn mất rồi. Cũng may là sếp không có đây, haha.
Diệp Thanh Tư cong cong khóe môi hướng vào màn hình máy tính lạch cạch đánh máy, mặc dù biểu tượng chat vẫn xám xịt, nhưng không mảy may ảnh hưởng đến tâm tình của cô.
Buổi chiều, khi Diệp Tranh Tư đang vô cùng buồn chán mơ màng gà gật trước một đống số liệu trên màn hình máy tính, cái biểu tượng kia cuối cùng cũng sáng lên.
Chào buổi sáng, Thanh Tư!
Diệp Thanh Tư nhìn qua đầy khinh bỉ, giờ là chiều rồi biết không?
Cố Tử Nhiêu, em mệt quá đi mất!
Tay cầm ly của Cố Tử Nhiêu chợt khựng lại, đặt cốc xuống, bắt đầu đánh chữ.
Hôm qua không nghỉ ngơi tốt sao?
Diệp Thanh Tư ngáp một phát.
Cố Tử Nhiêu, em không biết! Gần đây sếp cứ như thúc ép, mỗi ngày đều bắt bọn em phải báo cáo tiến độ thí nghiệm, muốn làm biếng cũng không xong, hôm qua em đọc tài liệu đến quá nửa đêm, hôm nay mới sáng sớm đã phải bò dậy...
Cố Tử Nhiêu nhìn cô nhóc trên màn hình bất bình tức tối gõ chữ, ở giữa còn chèn thêm mấy biểu tượng đáng thương, trong đầu vậy mà có thể tưởng tượng nên vẻ mặt của cô lúc này, tâm trạng bỗng thoải mái khó hiểu.
Diệp Thanh Tư còn đương chuẩn bị tiếp tục lải nhải thì nghe thấy đàn anh Trần Ngôn gọi mình ngoài cửa, "Em nhỏ, sếp lớn gọi em đến văn phòng của thầy một chuyến kìa!"
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-noi-voi-anh-nam-thang-binh-yen/131371/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.