Xe ngựa chở Nguyệt Vô Thường càng lúc càng rời xa kinh thành di chuyển xuống phía Nam.
Đi suốt năm ngày, cuối cùng cũng đến nơi tập trung.
Đó là một thị trấn nhỏ dưới chân núi, nhiều ngày gần đây, bỗng nhiên có vô số người tập trung về làm cho người dân cũng một phen hoảng loạn.
Nguyệt Vô Thường bước xuống xe ngựa, lặng lẽ quan sát xung quanh rồi đi thẳng theo người dẫn đường về phòng của mình.
Đến chập tối, Thương thần y cũng đã đến gặp nàng.
- Nơi này điều kiện không tốt, ngươi hãy chịu khó…
Nguyệt Vô Thương cắt ngang nói:
- Những người kia là ai?
- Ngươi nói là ai?
- Thương lão, ta không tin ông không biết. Chỉ trong một thời gian ngắn,không thể nào có thể liên tiếp tình cờ nhiều người như vậy cùng tậptrung tới đây, hơn nữa… những người đó dường như… đều có võ công.
Thương thần y im bật.
Nguyệt Vô Thường tiếp tục dồn ép:
- Thương lão, đã đến lúc ông nên nói cho ta biết một phần của kế hoạch này rồi! Rốt cuộc, các người đang suy tính điều gì?
- Nói ngươi nghe có ích lợi gì?
- Chẳng ích lợi gì cả! Ta chỉ là một nữ nhân yếu đuối, ta không có năng lực để giúp đỡ các người.
- Vậy thì ngươi còn muốn biết làm gì? Thỏa mãn lòng tò mò sao?
- Đúng như vậy thì sao?
Thương thần y nổi giận đập xuống bàn, quát lớn:
- Dạ Đông Tuyết, ngươi đừng lớn mật!
Nguyệt Vô Thường điềm tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nhay-duoi-anh-trang-do/2867326/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.