Ở thư viện, Dạ ĐôngTuyết khổ sở gảy từng dây đàn phát ra những âm thanh kỳ quái. Bạch YThần lần đầu tiên giận tới tái mặt, hai chân mày của hắn dần dính chặtvào nhau. Đến khi không chịu đựng nổi nữa, Bạch Y Thần lên tiếng gắt:
- Đã đủ!
Dạ Đông Tuyết mệt mỏi thở ra một hơi, lại len lén liếc mắt nhìn Bạch Y Thần, xem ra hắn tức không nhẹ.
- Ta rất thất vọng.
Bạch Y Thần nhìn Dạ Đông Tuyết nói.
- Đã hai tháng mà nàng vẫn không phân biệt được âm giai?
Dạ Đông Tuyết rụt cổ lại không dám hó hé.
- Ta thật sự nghi ngờ cách dạy của mình. Buổi học tạm dừng!
Bạch Y Thần không thèm nhìn lại một lần, bỏ đi một mạch.
Bấy giờ, Dạ Kim Lan nãy giờ vẫn nhu mì chịu đựng mới đứng dậy tiến tới trước mặt của Dạ Đông Tuyết.
Nhìn đứa ngốc nghếch không biết mình đã gây ra chuyện lớn kia vẫn thong dong như vậy, Dạ Kim Lan lại càng tức tối. Nàng là muốn có một khoảng riêngtư cho mình và Bạch Y Thần bồi dưỡng tình cảm, nào ngờ lúc nào cũng bịDạ Đông Tuyết làm hỏng việc. Vì Dạ Đông Tuyết quá kém cỏi, hại Bạch YThần phải chú tâm dạy dỗ mà không quan tâm đến nàng, thậm chí suốt haitháng qua, cũng chẳng nói riêng được với Bạch Y Thần mấy câu…
Thấy Dạ Đông Tuyết bị mắng, Dạ Kim Lan liền cảm thấy hả dạ nhưng Dạ ĐôngTuyết lại làm Bạch Y Thần buồn bực thì Dạ Kim Lan cũng sẽ không vui.Nàng thật không hiểu vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nhay-duoi-anh-trang-do/2867158/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.