Năm năm trước…
Ngày quốc khánh mùng một thángmười, sau khi về nhà thăm cha mẹ, Khinh Vãn đi tàu đến thành phố G. Nămnăm trước vì cha cô thuyên chuyển công tác nên họ đã chuyển nhà đếnthành phố H liền cạnh.
Có rất nhiều học sinh lên xuống tàu, họ đều vội vã về thăm nhà, đến ngày cuối của kỳ nghỉ sẽ quay lại trường.
Đứng giữa đám đông, nhắn tin cho cha báo đã đến nơi bình an, Khinh Vãn kéo hành lý hòa vào dòng người chen nhau ra cửa ga.
Đây là lần đầu tiên cô đi tàu mộtmình, trước đó cho dù đi đâu cũng đều do cha đánh xe đưa đi, nhưng bâygiờ đã vào đại học, nhìn bạn bè cùng trang lứa đều đến nhập trường mộtmình, cô cảm thấy mình cũng có thể làm được như vậy. Hơn nữa nhà cũngkhông còn ở thành phố G, tuy đường không xa lắm nhưng cô cũng không muốn cha mình phải vất vả.
- “Này cô, có đi xe không?”.
- “Này cô, cô đi đâu đấy?”.
Nhà ga luôn luôn hỗn loạn, vừa xuống tàu đã thấy rất nhiều người đứng giơ biển hoặc lôi kéo khách đang lượn lờ như ong vỡ tổ.
Tống Khinh Vãn bậm môi quyết liệtkéo hành lý của mình đi về phía bến xe buýt, cô từng được Tô Nghệ đưa đi một lần nên vẫn còn nhớ tuyến 202 đi qua trường mình.
Trên xe đã khá đông người, KhinhVãn xách hành lý lên, đến khi trả tiền mới phát hiện trong túi mìnhkhông có đồng xu nào, bỗng nhớ ra, ba đồng xu cuối cùng lúc trước ở trên tàu đã mua nước uống mất rồi.
- “Này bạn, có định lên không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nhau-viet-cau-chuyen-cua-chung-ta/252330/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.