Đi theo Cố Tiêu nhiều năm như vậy, Cố Tiêu vẫn mang bộ dạng nghiêm túc tìm bọn họ.
Cho rằng chính mình gặp mặt phải trận mưa rền gió dữ*, Trình Chiêu cùng Vương Khải ở trên sô pha ngồi nghiêm nghị, nếu có thể thì bọn họ tình nguyện đứng, chính là Cố Tiêu nhất định bắt bọn họ phải ngồi xuống.
(*) Cơn bão nguy hiểm. "Mưa, mưa đá, tuyết, hoặc mưa đá, đặc biệt là khi gió bắt đầu nhanh hoặc mạnh cùng một lúc. Ở đây ám chỉ cơn thịnh nộ
Vì thế sô pha bọc da mềm mại kia giống như gắn cái đinh dài, làm hai người đứng ngồi không yên.
Thời điểm Cố tổng tức giận là bộ dáng gì, bọn họ đương nhiên biết đến. Chính là hiện tại làm bộ dáng như vậy, làm người ta có cảm giác mang áp lực vô hình, Cố tổng hỉ nộ* không hiện trên sắc mặt, nhưng chỉ cần bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, tương đương với chuyện gì đó nghiêm trọng.
(*) Hỉ nộ ái ố là những từ gốc Hán, khi dịch ra tiếng Việt thì có nghĩa là: Hỉ: Việc vui mừng, hân hoan mừng rỡ thể hiện quá rõ ra bên ngoài. Nộ: Sự tức giận, phẫn nộ, nổi nóng bất chợt, đôi lúc là vô lý.
Hai người đi theo Cố tổng nhiều năm như vậy, nắm rõ kết cục khi hắn tức giận, sau mỗi lần phát hỏa, đối phương đều không có kết cục tốt.
Hai người nhanh chóng nhìn lại một chút, lúc trước có phải mình đã làm sai chuyện gì hay không, hình như là không có.
Trong văn phòng to rộng như vậy, ba người ngồi trong phòng đều mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nguoi-thuc-vat-dai-lao-lien-hon-sau-han-tinh/243870/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.