Thời điểm Ngôn Hoài tỉnh lại, thứ cậu thấy chính là trần nhà xa lạ, cậu ngây ra một lúc, đây không phải phòng của cậu.
Xoay đầu, quan sát bố cục trong phòng một chút, chính mình hình như đang ở trong phòng Cố Tiêu, nằm ở trên giường của hắn.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, hẳn là Cố Tiêu đang ở bên trong tắm rửa.
Ngôn Hoài nghĩ nghĩ một chút, cậu như thế nào lại ngủ ở trong phòng Cố Tiêu.
Cậu nhớ rõ ràng tối hôm qua là đang ở phòng khách dưới lầu xem TV, chẳng lẽ sau đó cậu ngủ mất, Cố Tiêu bế cậu lên?
Chỉ là Cố Tiêu vì cái gì không ôm cậu về phòng của cậu, chính cậu ngủ có tật xấu gì hay không, hẳn là không có đi.
Ngôn Hoài vùi đầu vào gối, trên giường Cố Tiêu đều là mùi của hắn, rất dễ dàng ngửi được mùi bưởi nho.
Nghĩ đến chính mình tối hôm qua thế mà ở trên cái giường này ngủ một đêm, Ngôn Hoài kích động mà hạ thấp hai chân, đè xuống mệt mỏi, đang chuẩn bị rời phòng thì cửa phòng tắm mở ra.
Cố Tiêu ra ngoài trong nháy mắt, Ngôn Hoài thiếu chút nữa thăng thiên tại chỗ.
Bên hông hắn chỉ quấn một dải khăn tắm trắng, giống như chỉ cần trượt một chút là có thể đem dải khăn tắm kia kéo xuống, có thể nhìn xem quang cảnh bên trong.
Khăn quàng vắt ở vị trí rất thấp, Ngôn Hoài tối hôm qua mơ ước được thấy nhân ngư tuyến, ẩn ẩn hoàn toàn nơi hạ thân.
Cố Tiêu xoa tóc bước ra, trên người chưa hoàn toàn lau khô, còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nguoi-thuc-vat-dai-lao-lien-hon-sau-han-tinh/243867/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.