Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Mấy ngày sau, lòng không cam, tình không nguyện, Lận lưu luyến không rời kéo tay áo Kỳ rưng rưng nói lời từ biệt.
Kỳ nhìn cái mặt khoa trương kia, trong lòng xấu hổ vô cùng, phất phất tay, cho đến khi bóng người đi xa.
“Công tử cùng Lận đại nhân tình cảm tốt nhỉ.” Bạch y nhân ở bên nhìn một màn, trong lòng cảm khái vô cùng.
Cười khan một tiếng, Kỳ đáp: “…Cũng không tệ lắm…”
Thân phận của Lận vương gia mọi người đều biết, đương nhiên không thể nói bọn họ là huynh đệ được, may mà trước kia lúc Duẫn Phong tới Tố Trữ, mình cũng không lộ diện, nhiều năm như thế, chắc người ta cũng chẳng nhớ tới một tên mất nước như mình đâu.
Sống trong cung, Kỳ cùng Bạch Tể Thanh có thể xem như hận không thể gặp nhau sớm hơn. Hai người cầm kỳ thi họa, như một đôi mà thiếu một mất vui.
Như hôm nay, trên lầu các ở hoa viên, hai người đang ngồi nói chuyện.
“…À… tại hạ có một chuyện không biết có nên hỏi hay không?”
Kỳ do dự nói, trên mặt cũng đỏ ửng.
“Kỳ huynh cứ nói, đừng ngại.”
“Nghe nói, Tế Thanh huynh cũng rất giỏi y thuật.” Kỳ chậm chạp hỏi.
Bạch y nhân nghiêng tai lắng nghe, ám chỉ Kỳ nói tiếp.
“Là… xin hỏi, người mang thai có phải đều thích đồ chua đúng không…” Cắn răng một lúc, cuối cùng Kỳ cũng mở miệng.
Không ngờ Kỳ hỏi điều này, Bách Tể Thanh đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nghiet/2501513/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.