Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Kỳ khép quyển trục lại, xác định ấn chương quả thật của Duẫn Phong, mới nói: “Không ngờ lại thành thế này!”
“Bất quá, cũng không được bỏ qua giả thiết Duẫn Phong làm vậy chỉ để dò xét…” Tề Thị Vân nói tiếp.
Kỳ gật đầu: “Không sai, cứ cho là vậy đi! …Tức là Duẫn Phong muốn lợi dụng chúng ta?”
Giảo hoạt cười, Tề Thị Vân trả lời: “Chính xác.”
“Mặc dù hắn nói rất được….” Kỳ lệch đầu suy nghĩ: “…Nhưng trên thực tế lại vòng vo tam quốc!”
“Như vậy, chúng ta có nên lợi dụng hắn một chút không!”
Tề Thị Vân nhìn Kỳ, bốn mắt tương giao, rồi cùng nhìn nhau cười cười.
——————————
Bên kia, quốc sư Duẫn Phong tuấn tú văn nhã lúc này đang vô cùng giận dữ.
“Hỗn đản… Hắn dám làm thế! Ta sẽ…”
“Phong nhi, đừng nói nữa…” Người trên giường suy yếu ngăn lại.
“Xin lỗi, ta không nên nổi giận trước mặt ngươi!” Không ngủ chăm sóc người bệnh, lúc này Duẫn Phong đã rất mệt mỏi, nhưng cơn phẫn nộ đã đánh bay tất cả.
Lắc đầu: “Phong nhi… ta không sao, ngươi đừng xằng bậy.”
“Ừ.” Bưng dược lên, đút cho y uống, hắn nói tiếp: “Đừng lo lắng, ta sẽ không… Ngươi uống hết thuốc rồi nghỉ ngơi đi.”
Nhìn người trong lòng nằm xuống, Duẫn Phong đi ra ngoài, trong nháy mắt nhìn đám thủ vệ, trên mặt hắn lại lộ ra nụ cười thanh nhã, chỉ là ánh mắt vẫn lạnh như băng.
“Có dũng khí làm vậy… Vương thúc, không, bệ hạ… Ngươi sẽ phải hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nghiet/2501509/quyen-2-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.