Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Trong màn đêm, kiến trúc hoa lệ hoàn toàn không có uy nghi lúc ban ngày, Kỳ một mình chậm rãi bước trên hành lang, cơn gió thổi qua, làm những chiếc lá mỏng manh rơi xuống, Kỳ vươn tay đỡ lấy, rồi vò nát nó, một mảnh xanh liếc loang khắp lòng bàn tay. Ban ngày, những chiếc lá úa thật xấu xí, cho nên các cung nữ phải quét không ngừng nghỉ để đảm bảo sân vườn sạch sẽ…
Kỳ đột nhiên nhớ tới một mảng màu đỏ kia… còn cả ôn tuyền đó… Dựa theo ký ức, Kỳ rẽ ngang rẽ dọc vài lần, lần mò một hồi lâu, đến khi muốn từ bỏ ý định, thì trước mắt bỗng hiện lên cảnh tượng quen thuộc…
Gió mát liên tục thổi đến, làm Kỳ cảm thấy thoải mái lạ thường, nhìn về phía ôn tuyền, sương khói mờ mờ ảo ảo chậm rãi lượn quanh, trông hấp dẫn vô cùng, khiến Kỳ vô thức đi tới.
Mùi lưu huỳnh nhè nhẹ tung bay trong không khí, nhưng cũng không quá khó chịu, Kỳ thuận theo ý muốn của bản thân mà cởi quần áo ra, bước vào trong nước… Được dòng nước ấm áp vây quanh, Kỳ cảm giác rất thoải mái, dựa vào hòn đá bên cạnh, Kỳ thở mạnh một hơi.
——————-
Tại một nơi hoàn toàn khác…
Trong đêm tối mờ mịt, mùi máu tanh nồng lan tỏa khắp nơi… Khẽ nheo mắt, Tề Thị Vân nhìn ngọn lửa bùng lên cách đó không xa.
Có lẽ, đối phương đã biết đêm nay có sương mù… Dận Tiêu có người tài như thế, thật khiến kẻ khác phải ngưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nghiet/2501492/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.