Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Jaeun Jum
“Mong nương nương không nên làm khó chúng thần …” Những thị vệ này đều là tâm phúc do Lận và Tề Thị Vân tự tay huấn luyện, thương hương tiếc ngọc vốn là không tồn tại trong suy nghĩ của bọn họ, trong thế giới của bọn họ, chỉ có những mệnh lệnh của hai người kia mà thôi.
“Nhất định là có hiểu lầm, xin các ngươi cho ta gặp Vương, ta sẽ thưởng lớn cho các ngươi.”
“Chúng thần không thể đáp ứng thỉnh cầu của nương nương được, mời nương nương theo chúng thần xuất cung, ở bên ngoài, các nương nương sẽ có được cuộc sống tự do, đương nhiên những vật phẩm châu báu mà Vương đã ban tặng đều có thể mang đi, Vương còn thưởng thêm cho các nương nương rất nhiều châu báu xem như bồi thường.” Đội trưởng cấm vệ cũng không nhìn đến đôi mắt diễm lệ ngập đầy nước của Nghi phi, không chút lưu tình mà cự tuyệt.
“Ta muốn gặp Vương! … Ta muốn gặp Vương… các ngươi không có quyền đuổi ta… các ngươi hỗn đản… người nào cho phép các ngươi kéo ta như vậy… không cho chạm vào ta!” Nghi phi khó khăn nói, nàng không tin Vương lại làm ra quyết định như vậy.
Nàng cũng không nhịn được hành động của những binh lính này, hoàn toàn không có chút cung kính nào đối với nàng, quyết liệt kéo nàng rời đi như vậy.
“Không cho chạm vào ta…” Nghi phi tránh khỏi cánh tay đang chế trụ nàng, miễn cưỡng còn muốn duy trì tự tôn của bản thân. “Chính ta tự đi, không cho phép các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nghiet/2501447/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.