Sau chuyện Thẩm Kế bắt cóc, Thẩm Thính đưa Khúc Kim Tích về nhà, mẹ Thẩm vô cùng lo lắng. Con trai
đâu có kinh nghiệm chăm trẻ con, mặc dù chỉ là cơ thể con dâu nhỏ đi nhưng nếu không may xảy ra
chuyện thì Tiểu Kim Tích lại là người mang vạ.
Nhưng Thẩm Thính vẫn đề phòng Thẩm Kế lại bắt cóc lần nữa.
Mẹ Thẩm rất tức giận, cuối cùng không còn cách nào khác, đành phải đánh Thẩm Kế mấy cái, tức giận
nói: "Tình hình của Tích Tích bây giờ rất đặc thù, nó là một diễn viên, sự nghiệp còn đang lên, nên
chưa thể mang thai.
Con mau tìm một người con dâu sinh cháu gái cho mẹ đi!" Thẩm Kế: ". "
Chuồn đi luôn.
*
Lúc Khúc Kim Tích tỉnh lại đã thấy mình trở về ngôi nhà quen thuộc. Cô dụi mắt ngồi dậy khỏi
giường, nhìn xung quanh và sững sờ mấy giây mới nhận ra mình đã được Thẩm Thính đưa về.
Cô ngủ say đến mức nào mà lại không có chút cảm giác nào vậy?
Khúc Kim Tích cảm thấy xấu hổ, chui ra khỏi chăn, từ từ đi xuống tầng. Nhìn xuống tầng, không thấy
ai ở phòng khách.
Gì vậy, đưa cô về xong đi luôn à? Không sợ cô một mình ở nhà xảy ra chuyện gì.
Dù gì thì bây giờ mình mới ba tuổi mà.
Khúc Kim Tích nghĩ thầm trong lòng, bám vào tay nắm cầu thang bước từng bước một xuống tầng, cô
không dám chơi đùa tính mạng của mình, nếu trượt chân lăn xuống cầu thang, không chết thì cũng sống
dở chết dở. Khi đi xuống bậc thang cuối cùng thì thấy trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716348/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.