Thẩm Thính ngồi xổm xuống, nhìn một lúc lâu, lúc này mới nhặt con bạch tuộc nhỏ lên. 
Một cục mềm nhũn. 
Trong ấn tượng của anh, bạch tuộc không đáng yêu, nó ở trong bùn cát, nhìn vừa bẩn thỉu vừa xấu xí, 
khiến cho người khác không thích nổi. 
Nhưng mà bé bạch tuộc trước mắt này nhìn thế nào cũng vô cùng đáng yêu, hồng hồng, mềm mềm, hơn nữa 
hai con mắt ở trên đầu đen láy như được vẽ bằng bút chì. 
Thẩm Thính không ghét bỏ mà nắm lấy xúc tua nhỏ bé, cảm giác xúc tua đang hút lấy ngón tay anh. 
Khúc Kim Tích: ". " 
Cô không khống chế được! 
"Anh không thể vắng mặt trong buổi liên hoan phim, nhưng mà em, hiện tại phải làm sao đây?" Chơi 
đùa với những xúc tua, Thẩm Thinh chợt nhớ tới chuyện quan trọng, có chút đau đầu. 
Đây là bữa tiệc liên hoan phim "Mưu trang", tuy rằng chưa hề nói có những người nào tham gia nhưng 
đội ngũ sáng tạo của "Mưu trang" chắc chắn sẽ 
tham gia. 
Từ Nam Nam không tham gia, cũng không ai mong muốn cô ta tham gia. Nhưng nếu như diễn viên nổi 
tiếng nhất là Khúc Kim Tích không lộ diện, không biết thời điểm viết quảng cáo cho phim phải viết 
thế nào. 
Những xúc tua của Khúc Kim Tích không khống chế được mà lộn xộn-- Không phải cô muốn động đậy, mà 
là cô không có biện pháp để khống chế. Vất vả lắm mới có cơ hội hiện diện ở bữa tiệc liên hoan, giờ 
thì hay rồi, bởi vì biến thân mà bỏ lỡ mọi thứ. 
Nghĩ lại liền cảm thấy khó chịu. 
Vì thế, lòng bàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716333/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.