Đầu tháng hai, mùa xuân tới, tổ làm phim được nghỉ một tuần.
Khúc Kim Tích vừa xuống máy bay, vợ chồng Lương San đã đến sân bay để đón cô từ sớm.
Về phần Thẩm Thính, anh rời tổ làm phim hai ngày trước để xử lý chuyện công ty, Tần Tang được phái
đi đón người, ai ngờ lại chẳng đón được.
Cho đến khi Khúc Kim Tích nhận được tin nhắn từ Wechat mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
". . ."
Suýt chút nữa anh đã quên, hiện tại cô đã có nhà mẹ đẻ.
"Trực tiếp về nhà mẹ cô, bà ấy đã đợi lâu rồi, một tuần vừa rồi bà ấy không ngừng hỏi cô xem cháu
thích ăn gì, có không ăn được món gì không, chờ cháu đến rồi bà ấy muốn đích thân vào bếp nấu cho
cháu nếm thử." Lương San và Khúc Kim Tích cùng nhau ngồi ở hàng ghế sau, người phụ nữ từng là bậc
thầy diễn xuất của làng giải trí này hiện đang nắm tay Khúc Kim Tích, hỏi han ân cần giống như đang
đặt bản thân vào vị trí người mẹ.
Bà biết Khúc Kim Tích đóng phim vất vả thế nào, mà loại vất vả này, bất kể một diễn viên nào cũng
nhất định phải chấp nhận, để có thể diễn tốt thì phải chịu được cực khổ.
Lương San sẽ không bởi vì hỏi han Khúc Kim Tích quay phim chịu cực khổ thế nào. Vào lúc cô quay
phim, bà gần như là sẽ không liên lạc với cô.
Cho đến khi biết Khúc Kim Tích được nghỉ, bà mới chủ động liên lạc.
"Vậy cũng không được." Khúc Kim Tích bị sự nhiệt tình của bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716329/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.