Trong xe lại im phăng phắc, không một ai lên tiếng.
Khúc Kim Tích bất giác dùng ngón tay cầm LOGO con thỏ nhỏ treo trên túi xách lên, mắt thỏ con lật
sang nhìn cô một cái rồi quay qua chỗ khác, phần sau đầu hướng về phía cô.
Cô có thể cảm thấy Thẩm Thính đang tức điên. Nhưng người đáng tức giận là cô mới phải.
Tối hôm qua là ai giở trò lưu manh cơ chứ.
Mà đây cũng không phải lần đầu tiên anh giở thủ đoạn lưu manh này! Khúc Kim Tích quyết định áp dụng
chiến lược địch không động ta cũng không động.
Trong xe có lò sưởi bật ở nhiệt độ đủ ấm, chẳng mấy chốc cô đã thấy hơi nóng, sau khi suy nghĩ
xong, cô liền đặt túi xách sang một bên, cởi áo khoác lông vũ ra.
Thẩm Thính quay đầu lại mà nhìn cô với ánh mắt âm trầm. Tay Khúc Kim Tích dừng lại.
Gì chứ, cởi có cái áo khoác thôi mà cũng nhìn chằm chằm. Cô bướng bỉnh giữ im lặng.
Không ngờ Thẩm Thính lại lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Là tôi kêu Tần Tang chọn túi đó cho em để
chúc mừng em nhận được vai diễn mới."
Từ trong câu này mà Khúc Kim Tích tự suy ra ý của anh, trực tiếp bỏ qua câu trước, ánh mắt sáng
ngời: "Ý của anh là... Đạo diễn Minh đã quyết định sẽ chọn tôi?"
Thẩm Thính "ừm" một tiếng nhàn nhạt.
“Sao lại nhanh như vậy?” Khúc Kim Tích mừng đến mức không thở nổi, hỏi liên tù tì: “Chị Thu còn
chưa nhận được tin tức gì.”
Thẩm Thính: "Tôi đi hỏi." Khúc Kim Tích: "!"
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716305/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.