Ngũ Lập Thu nhíu chặt mày lại, trước đó chị ấy đứng ở bên ngoài. Nếu như Khúc Kim Tích đi vệ sinh
thì chị ấy chắc chắn sẽ có thể nhìn thấy được cô bước ra. Nhưng mà trong toàn bộ quá trình, chị ấy
không hề nhìn thấy Khúc Kim Tích.
Hơn nữa túi xách và áo khoác của Khúc Kim Tích đều được đặt trên ghế. Đứng tại chỗ suy nghĩ một
lát, Ngũ Lập Thu không kìm chế được, ánh mắt hoài nghi nhìn vào chiếc khăn trên thảm.
Chị ấy cảm thấy bản thân quá điên rồ rồi, nên mới có thể cảm thấy chiếc khăn này là do Khúc Kim
Tích biến thành.
May mắn thay, chị Thu cũng là một người trải đời, hơn nữa, trước đó Khúc Kim Tích từ một con cá
chép biến thành người trước mặt chị Thu, nên chị ấy đã có sự chuẩn bị tâm lý nhất định.
Chị ấy bình tĩnh thông báo với trợ lý của Ngô Á Huy, không lâu sau trợ lý của ông ta đến và đưa
giám đốc Ngô đang ngủ thiếp đi vì say rời đi.
Đến khi trong phòng chỉ còn lại một mình chị ấy, trước tiên chị ấy gửi tin nhắn WeChat cho Thẩm
Thính: [Có bận không, có tiện gọi video không?] Sau khoảng hai phút, Thẩm Thính gọi video qua.
“Làm sao vậy?” Trên màn hình điện thoại, Thẩm Thính lên tiếng hỏi, ánh mắt anh lạnh lùng.
"Cậu đang ở trong văn phòng sao?" "Ừ."
"Không có ai chứ?"
“?” Thẩm Thính nhướng mày, lại nhìn vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của Ngũ Lập Thu, ánh mắt anh khẽ nhúc
nhích, nói một câu: “Cô ấy biến thân rồi sao?”
Ngũ Lập Thu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716293/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.