Tần Tang trở lại hậu trường, Thẩm Thính đang diễn, cậu ta đành phải đứng yên lặng ở một bên chờ
anh, đến khi Thẩm Thính hoàn thành cảnh quay, mới tiến lên nói: "Vừa rồi khi quay trở về khách sạn
thì tôi chạm mặt cô Từ."
Thẩm Thính liếc mặt nhìn cậu ta một cái, Tần Tang không phải là người thích nói chuyện phiếm.
Tần Tang lên tiếng nói tiếp: "Cô Từ vô cùng ghét Khúc Kim Tích, còn cho rằng cô Khúc không sạch
sẽ."
Thẩm Thính nhíu mày, trong mắt hiện lên sự tức giận.
Những chuyện về Từ Nam Nam, Tần Tang cũng chỉ nói hai câu như vậy, sau đó cậu ta lấy điện thoại di
động ra, trong giọng nói không khống chế được lộ ra ý cười: "Cậu chủ, anh. chuẩn bị sẵn sàng."
Thẩm Thính vừa uống ngụm nước, nghe thấy những lời đó liền đặt chén thủy tinh xuống. Tần Tang đem
ảnh chụp Khúc Kim Tích trong điện thoại mà hồi nãy chụp được cho Thẩm Thính xem.
Trên màn hình điện thoại là hình một con heo con màu hồng với bốn chân ngắn ngủi đang chạy về phía
trước, sau đó đột ngột dừng lại, ngơ ngác, sau đó khiếp sợ ngẩng đầu. . .
Thẩm Thính chậm rãi rời tầm mắt.
Tần Tang từ tốn lùi lại phía sau, nhìn thấy Thẩm Thính đang cúi đầu, bả vai run run.
Nghĩ lại dáng vẻ của Khúc Kim Tích không nhịn được mà nở nụ cười.
"Hai người. . .Đang cười cái gì vậy?" Đạo diễn Hà cầm loa đi tới, nhìn Thẩm Thính bằng ánh mắt khó
hiểu. Tần Tang cười ông ta còn có thể hiểu được, nhưng Thẩm Thính lại cười như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716256/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.