Thứ năm Phùng Hảo đi đón con gái tan học, Trác Hựu Niên không xuất hiện, là Tôn Cảnh Huy tới đón Tôn Giai. Khi Phùng Hiểu Hiểu hỏi cô “Mẹ ơi, mẹ đang tìm bố ạ?” thì Phùng Hảo mới nhận ra, mình thế mà bất giác đã quen với sự xuất hiện mỗi ngày của Trác Hựu Niên.
Đây thật sự là một phát hiện đáng sợ. Phùng Hảo kiên quyết không thừa nhận: “Không có, mẹ đang tìm bà Tống, Tiểu Bảo mấy hôm rồi không tới tìm con chơi.”
Phùng Hiểu Hiểu mở ra năm ngón tay bên phải, rồi đếm số bên tay trái: “Ngày mai, ngày mốt, Tiểu Bảo nói ngày mốt tới tìm con chơi.”
Phùng Hảo nắm tay con gái đi về phía chiếc xe điện của mình: “À, nhưng ngày mốt chúng ta không ở nhà, phải đi đón dì Sảng Sảng của con.”
“Dạ,” Phùng Hiểu Hiểu gật đầu nói, “Cho nên con bảo cậu ấy tuần sau tới tìm con chơi.”
Cô bé vừa đi vừa quay đầu nhìn, khi tới trước chiếc xe thì không nhịn được cất tiếng hỏi: “Hôm nay bố không đến thăm Đoàn Đoàn ạ?”
Phùng Hảo quay đầu lại, nhìn thấy dáng vẻ buồn bã và nhịn nước mắt của con gái, cô sửng sốt.
Cô nhận ra một vấn đề mà mình chưa từng để ý tới: sau khi Trác Hựu Niên trở về thành phố H, Đoàn Đoàn đã nhận bố càng quen với sự xuất hiện của Trác Hựu Niên hơn cả cô, phải làm sao thích ứng việc Trác Hựu Niên thường xuyên vắng mặt trong cuộc sống của cô bé?
Phùng Hảo đỡ trán than thở: “Mình chỉ nghĩ rằng, con bé biết được mình có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngam-hoang-hon/1725712/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.