“Lúc ấy tôi cuống cuồng!” Trợ lý Trương chống bàn nói với Trác Hựu Niên, “Cô Phùng nói năng rất điềm đạm, nhưng khiến người ta tin tưởng không hề có chút nghi ngờ, nếu ai dám cướp đi Hiểu Hiểu, cô ấy khẳng định sẽ liều mạng.”
Anh ta làm bộ lau trán: “Tình thương của người mẹ thật vĩ đại.”
Trác Hựu Niên nhìn máy tính xách tay trên bàn, nhưng rõ ràng không tập trung tư tưởng.
“Hựu Niên, thật sự không điều tra hả?” Trợ lý Trương cẩn thận quan sát phản ứng của Trác Hựu Niên, “Hiểu Hiểu không có bố, hơn nữa phản ứng của cô Phùng rõ ràng không bình thường.”
Trác Hựu Niên vẫn kiên trì: “Không điều tra.”
“Tại sao?” Trợ lý Trương không nghĩ ra, “Cậu không biết đâu, Hiểu Hiểu vừa nghe cậu Giai Giai nói mình không có bố liền khóc, vào thời điểm đó như vậy, có tủi thân lại khiến người ta đau lòng, khẳng định từng bị người ta nói con bé không có bố.”
Trác Hựu Niên cụp mắt, không nhìn ra anh đang suy nghĩ gì.
Trợ lý Trương còn chưa bỏ cuộc, anh ta cúi đầu nhìn Trác Hựu Niên, định nhìn ra chút gì đó từ khuôn mặt không biểu cảm kia. Nhưng anh ta không nhìn ra được gì, cuối cùng thất bại ôm lấy âu phục của Trác Hựu Niên cầm đi tới tiệm giặt tẩy.
Nhưng xoay người lại, anh ta liền lộ ra nụ cười mưu kế thành công.
—
Phùng Hảo tắm rửa cho con gái xong thì bế con lên giường, cô rút ra một quyển sách trong giá sách nhỏ bên giường, khi chuẩn bị kể chuyện cho con gái trước khi ngủ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngam-hoang-hon/163932/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.