"Vậy ngươi nằm là được, ta đến động."
Kỷ Dữ Đường bắt được cái tay xấu xa của Triệu Mộ Tịch, ánh mắt mê hoặc, ngữ điệu lười biếng, "Sức để ăn ngươi vẫn còn."
Ở trong thanh âm của Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch nghe ra được mùi vị mệt mỏi, vừa rồi chỉ là đùa giỡn mà thôi, nàng còn chưa đến mức khát khao như thế. Triệu Mộ Tịch lại dùng hai tay cuốn lấy eo của Kỷ Dữ Đường, kéo nàng vào trong lồng ngực của mình, ôn nhu nói: "Mệt mỏi, tắm xong nằm một lúc, ta đi làm cơm."
"Cũng không phải mệt mỏi, mấy ngày nay có chút làm ầm ĩ." Bình thường giao tiếp xã giao không ngừng, nghỉ mấy ngày cũng không được thanh tịnh, hơn nữa mấy ngày nay Triệu Mộ Tịch không ở bên gối, Kỷ Dữ Đường ngủ cũng không được yên ổn, nàng xoa đầu Triệu Mộ Tịch, cười bổ sung một câu, "Buổi tối không có ngươi bồi tiếp, ngủ không tốt lắm."
Không có ngươi ta ngủ không ngon, một lời nói bình thường như vậy so với bất kỳ lời tâm tình nào cũng đều muốn êm tai hơn.
Mấy ngày nay, Triệu Mộ Tịch cũng ngủ không được tốt lắm, không có nàng ôm luôn cảm thấy vắng vẻ, đã quen được nàng hôn ngủ ngon, cũng quen mỗi khi sáng sớm vạ giường, sẽ được nàng ôn nhu hôn tỉnh.
Triệu Mộ Tịch trong mắt chứa ý cười nhìn nàng, sau đó giống như gà con mổ thóc ở trên môi nàng "Ba ba ba ba ba ba" hôn mấy cái, cực kì chán ngán. Kỷ Dữ Đường xoay người, cười đem Triệu Mộ Tịch đặt ở trên tường, vén lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nang-dua-ma-thanh-that/1364261/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.