"Xuất viện, không chúc mừng một chút sao?"
Triệu Mộ Tịch tuy rằng nói như vậy, nhưng cũng không chắc chắn sẽ hẹn được Kỷ Dữ Đường, thái độ của nàng đối với mình lúc nóng lúc lạnh. Từ sau khi bệnh bao tử của nàng khỏi được xuất viện, Triệu Mộ Tịch mỗi ngày đều sẽ gửi tin nhắn nhắc nhở nàng ăn bữa tối, mỗi tin nhắn nàng chưa chắc sẽ trả lời, thỉnh thoảng sẽ trả lời một câu "Biết rồi", cao lãnh a, có thể là thực sự quá bận.
Mấy ngày nằm viện đó, Triệu Mộ Tịch cơ bản mỗi ngày đều bồi tiếp nàng, hiện tại mới mấy ngày không gặp, còn có chút nhớ nàng đây. Chẳng lẽ mình là thèm bị tra tấn sao, cùng Kỷ Dữ Đường ở chung, có thể dùng một câu mặt nóng dán mông lạnh của người ta để so sánh, cũng không biết vì cái gì có thể vui mừng a.
(Mặt nóng dán mông lạnh: chỉ sự việc một người khi được người khác nồng nhiệt bắt chuyện cũng chỉ lạnh nhạt, hờ hững. Nhiệt tình không được đáp lại, người ta cảm thấy như mới lãnh một xô nước lạnh.)
Triệu Mộ Tịch trước đây nàng là một người rất cao lãnh a, đều là người khác truy nàng, đến khi gặp được Kỷ tổng này, mặt đều bị cẩu ăn. Mỗi lần Kỷ Dữ Đường trả lời một tin nhắn của nàng, nàng ôm điện thoại di động, cười đến khóe miệng đều muốn ngoác đến tận mang tai, Triệu Mộ Tịch tự mình không có phát hiện, đều là Lâm Vi nói mới biết, ai không biết còn tưởng rằng nàng ở cùng tên "Dã nam nhân" nào ve vãn.
"Đêm nay?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nang-dua-ma-thanh-that/1364200/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.