“Ưm~~” Hạ An chậm rãi mở mắt ra, ánh sát nhàn nhạt khiến cho nàng mông lung. Nửa mê nử tỉnh, Hạ An hoảng hốt cho rằng mình đang nằm mơ, nhưng mà ssao lại mơ thấy chị ấy?
Tầm mắt trước tiên dừng trên cánh môi mềm mại của đối phương, ánh mắt Hạ An lười biếng đánh giá khuôn mặt ôn nhu phía trên, hô hấp dần trở nên hỗn loạn…
Hỗn loạn là bởi vì trong đầu đột nhiên nảy ra ý tưởng không nên, ví dụ như ý muốn hôn môi này.
Hơi thở ấm áp lướt qua gò má, Diệp Quan cứ vậy mà cuối đầu nhìn biểu tình mơ mơ màng màng trên khuôn mặt đối phương.
Hai người cứ như vậy mà nhìn nhau một hai giây.
Thậm chí Diệp Quan còn nhật thấy được hô hấp của người dưới thân thoáng nhanh hơn, không biết có phải do ánh đèn hay không, mà trên gò má trắng nõn của Hạ An hiện lên vài vệt đỏ nhàn nhạt.
“Đèn hơi chói.” Diệp Quan lý trí tỉnh táo nói.
Giây tiếp theo, căn phòng bị bóng tối che đậy.
Trong giây phút Diệp Quan tắt đèn đi, tim Hạ An đột nhiên nhảy bang bang loạn lên, lúc này mới kịp phát hiện ra cảnh tưởng lúc nãy không phải là mơ.
Cũng may, cũng may là chưa hôn lên.
Giờ phút này đầu óc Hạ An chỉ có suy nghĩ này, nếu lúc nãy cho rằng đang nằm mơ mà hôn người ta… chắc xấu hô chết mất?
Đèn tắt, ngoại trừ Diệp Vãn đang ngủ ở giữa, cả Diệp Quan cùng Hạ An đều tỉnh táo.
Ngày hôm sau, ánh dương xuất hiện.
Đêm qua Hạ An ngủ rất ngon, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nang-cuoi-truoc-yeu-sau/1175397/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.