“Không thành vấn đề.” Hạ An trả lời, trên hợp đồng cũng đã thỏa thuận như vậy, chỉ là đột nhiên nhảy ra một thân phận như vậy, nàng cần thời gian thích ứng.
Gió nổi lên, trời đêm dần lạnh hơn, mùa hè cứ như vậy yên lặng trôi qua.
Cúp máy, Hạ An để điện thoại vào trong túi, bước đi nhanh hơn.
“Em ấy là bạn gái tôi.”
“Bạn gái tôi không cần cậu chăm sóc.”
…
Vừa đi Hạ An vừa nghĩ đến cuộc gặp gỡ vỏn vẹn nửa tháng nay, nói ra cũng thật khó tưởng tượng.
Trước nay Hạ An chưa từng tin đến chuyện ‘duyên phận’, nhưng hiện tại thì… có một chút tin. Giống như nàng và Diệp Quan, từ lần đầu tiên gặp gỡ, vận mệnh đã định sẵn hai người phải giả làm đối tượng của nhau.
“Mẹ, ai muốn chuyển đến nhà chúng ta vậy?” Diệp Quan vừa cúp điện thoại, Diệp Vãn lập tức áp sát lại hỏi, vẻ mặt không quá vui vẻ: “Con không muốn người lạ ở lại nhà chúng ta…”
Đừng thấy Diệp Vãn lanh lợi mà lầm, kỳ thật con bé hướng nội hơn bạn bè đồng trang ứa, thậm chí là nhát gan, xưa nay không thích nói chuyện với người lạ, cho nên Diệp Quan khá bất ngờ khi Diệp Vãn có thể thân mật với Hạ An dù chỉ mới gặp mặt hai lần.
Diệp Quan để điện thoại xuống nhìn khuôn mặt nhỏ phúng phính trước mắt, cố ý nói: “Nếu con không thích, vậy mẹ không cho dì tiểu Hạ đến đây ở nữa.”
Diệp Vãn vừa nghe thấy dì tiểu Hạ muốn đến đây, ban đầu còn không tin, sau khi suy nghĩ một lát thì miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nang-cuoi-truoc-yeu-sau/1175394/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.