“…em có yêu cầu.”
Nghe Hạ An nói như vậy, đuôi lông mày của Diệp Quang khẽ giương lên: “Chỉ cần hợp lý.”
“Em cũng cần chị giúp em ứng phó với người nhà.” Nếu không vì chuyện này thì đêm nay Hạ An cũng sẽ không chủ động liên hệ với Diệp Quan, nếu mình có bạn gái thì có thể tránh được kha khá phiền toái.
Diệp Quan suy nghĩ một lát: “Có thể.”
“Với lại…”
“Sao?”
“Tiền chữa bệnh của ba em…” Hạ An chậm rãi nói: “Tự em lo.”
“Cô chắc chứ?” Diệp Quan hỏi lại.
Cô cho Hạ An cơ hội cân nhắc, dù cho cô không biết rõ tình huống cụ thể của đối phương, như cũng có thể đoán được tình hình kinh tế của Hạ An không mấy lạc quan.
“Chắc chắn.” Hạ An kiên định trả lời.
Nếu nói cuộc hôn nhân này chỉ đơn thuần là cuộc giao dịch, vậy Hạ An hy vọng chí ít đây là cuộc giao dịch công bằng. Nàng biết Diệp Quan không thiếu tiền, chỉ cần một nét bút cũng có thể đưa ra số tiền trị liệu mà mình sứt đầu mẻ trán kiếm, với đối phương mà nói thì chỉ như con bò rụng lông cây me rụng lá, nhưng nàng vẫn không thoải mái.
Gương mặt quật cường hiếu thắng kia lai một lần nữa hiện lên trong trí óc của Diệp Quan.
Người lúc nào cũng cười tươi như hoa, lại là người ở trong góc tối cắn răng chống cả bầu trời.
Hạ An hẳn là kiểu người này đi?
“Tùy cô.”
“Dạ.” Thỏa thuận được mục đích chung, Hạ An thoải mái không ít.
Nói cho cùng thì cũng chỉ là diễn kịch thôi. Kỳ thực nàng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nang-cuoi-truoc-yeu-sau/1175392/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.